Ra núi sâu, Nam Cung Ly lôi kéo Tiểu Huyền Ngọc đi thẳng đến phương hướng học viện.
“Đúng, chính là bọn họ, trong tay bọn họ có bảo tàng.
” Nam tử ghé vào trên sườn núi, thấy hai người Nam Cung Ly đi ra từ trong rừng, ánh mắt tức khắc sáng ngời, đáy mắt hiện lên vẻ ác độc.
“Không sai, ta tận mắt nhìn thấy, trong tay nữ nhân kia có nhẫn không gian.
” Một nam nhân khác cũng phụ hoạ theo đuôi nói, tưởng tượng đến bị cởi sạch xiêm y, trần truồng nằm một buổi tối ở trong rừng đã cảm thấy khuất nhục.
Ngụm ác khí này, lúc này không báo, về sau sẽ càng không có cơ hội.
“Huynh đệ các ngươi cần phải cẩn thận, bọn họ biết dùng độc.
” Nói đến cái này, hai người đồng thời cảm thấy thân thể hình như lại ngứa lên.
“Mọi người xem kỹ, đây chính là hai khối thịt mỡ, đều đánh lên tinh thần cho ta.
” Đao sẹo nam cầm đầu nói, hai mươi người đứng dậy, làm bộ làm tịch đi tới sơn lĩnh, vừa lúc chạm mặt với Nam Cung Ly, Tiểu Huyền Ngọc đi ra từ bên trong.
Trên vai Nam Cung Ly có thương tích, hơn nữa Tiểu Huyền Ngọc lần nữa yêu cầu, đi cũng không nhanh, lúc này nhìn hai mươi người nghênh diện mà đến, nháy mắt cảnh giác lên.
Rốt cuộc ở trong rừng mặt đụng phải ba lần tìm phiền toái, khó tránh khỏi đám này sẽ không tìm bọn họ gây chuyện.
Nam Cung Ly nhìn chăm chú vào bên này, đám người nghênh diện đi tới lại rất tùy tính, ánh mắt chỉ nhẹ nhàng đảo qua ở trên người nàng rồi thực mau lại dời đi.
Chút hoài nghi trong lòng này biến mất, có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi, nhìn cách ăn mặc của bọn họ, giống như là lính đánh thuê.
“Vị cô nương này xin dừng bước, ngươi vừa đi ra từ trong núi sao, có nhìn thấy đội ngũ hai ba mươi người hay không, xin lỗi, chúng ta và một đội huynh đệ khác chia nhau đi.
” Đao sẹo nam cầm đầu tiến lên trước vài bước, tới gần Nam Cung Ly hỏi.
Bước chân Nam Cung Ly tạm dừng một giây, còn không có nhìn ra tình huống từ trên mặt những người đó, hai mươi người đã nháy mắt vây quanh nàng lại.
Mấy người trong đó càng là vung trường kiếm chém tới trên người nàng, quá mức đột ngột, làm nàng trong lúc nhất thời hoảng sợ, lôi kéo Tiểu Huyền Ngọc trái trốn phải tránh.
Tiểu Huyền Ngọc đầu tiên sờ túi tiền, kết quả phát hiện tất cả độc dược nhị tỷ cho hắn đều dùng hết, sau đó gọi ra Tiểu Hồng, chộp tới những người này.
“Xuy, cũng không phải quá lợi hại, một nữ tử yếu ớt và một tiểu hài tử chưa đủ lông đủ cánh mà thôi, có thể có bao nhiêu lợi hại.
” Một người hán tử cười lạnh, không thèm để ý mà nói.
Loại chuyện vào nhà cướp của, giết người phóng hỏa này bọn họ làm nhiều rồi, mất đi tính mạng ở trên tay bọn họ cũng không ít, thiệt tình không đặt hai người ở trong mắt.
Nhưng mà lần này thịt xác thật đủ phì, nhẫn không gian, cho dù làm cho bọn họ đoạt đồng lứa cũng chưa chắc có thể kiếm được, hiện tại chỉ cần giết nữ nhân này nhẫn tự nhiên tới tay.
“Phu phu!” Tiểu Hồng thả người nhảy, trực tiếp nhảy tới trên đầu nam tử, hai móng vuốt không chút khách khí mà cào loạn ở trên mặt hắn một trận, nam nhân đau đến không ngừng kêu lên thảm thiết.
Lại thấy tiểu hồ ly vung móng vuốt lên, trực tiếp đào ra một miếng thịt ở trên người hắn, hành động hung tàn dã man như thế làm mấy người bên cạnh nhìn mà hút khí, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Tiểu Huyền Ngọc hừ lạnh, vung chủy thủ đâm tới người gần mình nhất, vừa đắc thủ lại nhanh chóng dời đi, tìm kiếm mục tiêu mới.
Nam Cung Ly thở dài nhẹ nhõm một hơi, vung tay lên, rải thuốc bột ra, đáy mắt tràn đầy sắc bén thị huyết, lặp đi lặp lại nhiều lần trêu chọc, xác thật làm nàng nổi giận, vì an ủi Ngọc Nhi, không dám có bất luận sơ ý gì.
“A, chút tiểu kỹ xảo này cũng muốn đấu với chúng ta!” Đao sẹo nam cười lạnh, ở lúc Nam Cung Ly rải thuốc bột, kịp thời chém ra một ngọn gió linh lực mạnh mẽ, chắn thuốc bột trở về.
Nam Cung Ly cả kinh, thân hình chếch đi, cho dù ăn giải dược cũng không muốn bị thuốc bột mình luyện chế lây dính.
Xem ra những người này sớm đã có chuẩn bị, thuốc bột chỉ sợ là không có hiệu quả.
“Đáng tiếc dung mạo như hoa như nguyệt này, hôm nay ngươi chú định phải chết.
” Đao sẹo nam nói, lần thứ hai tập kích lên.
Tiểu Hồng lao tới lao đi ở đám người, không ngừng rước lấy từng tiếng kinh hô kêu thảm thiết.
Ánh mắt Nam Cung Ly lạnh lẽo, ý niệm thúc giục, ngọn lửa trong tay vung ra ngoài.
Hai mươi hán tử, trong đó thực lực mạnh nhất là đao sẹo nam, thực lực mạnh hơn mình một ít, dư lại thì đa số là Linh Giả cấp ba.
Ỷ vào người nhiều, đám người Nam Cung Ly nhất thời ở vào thế yếu, nhưng cũng chỉ là nhất thời mà thôi.
Theo nội diễm tế ra, không khí bỗng nhiên nóng lên, hỏa hoa gào thét, đánh tới mặt đao sẹo nam.
“Mẹ nó, nội diễm, còn là một Đan Giả!” Mọi người hô nhỏ, nhịn không được nói tục ra miệng.
Đao sẹo nam lại không nhẹ nhàng như vậy, con ngươi co rụt lại, chỉ cảm thấy vô hạn sợ hãi, thân thể theo bản năng né tránh về một bên, nhưng ngọn lửa đánh úp lại giống như mọc thêm đôi mắt, tốc độ cực nhanh, giây tiếp theo trực tiếp giáng xuống đỉnh đầu.
Một đầu tóc đen hóa thành tro tàn, nóng rực cực nóng nướng da thịt, giống như có ngàn ngàn vạn vạn kim đâm ở trên người.
Phần phật một chút, thế lửa tăng lớn, toàn bộ đao sẹo nam thành người lửa, từ trên xuống dưới bị ngọn lửa vây quanh, thống khổ mà giãy giụa.
Con ngươi mọi người bỗng nhiên co rụt lại, nhìn một màn trước mắt, phát ra rùng mình sợ hãi từ nội tâm, trước mặt ngọn lửa cháy lớn, sắc mặt Nam Cung Ly lãnh lệ ở trong mắt bọn họ giống như ác ma đến từ địa ngục, giương nanh múa vuốt, muốn nuốt hết tất cả bọn họ.
“A, chạy mau……” Một hán tử trong đó phản ứng lại, cất bước lập tức chạy, chỉ sợ giây tiếp theo trở thành nhiên liệu, giống như lão đại của bọn họ chịu đủ ngọn lửa dày vò.
“Đáng chết, nhanh rút lui!”“Muốn chạy, không dễ dàng như vậy!” Nam Cung Ly cười lạnh, nàng chính là nhớ rõ vừa rồi những người này động sát niệm với nàng, nếu không phải phản ứng kịp thời, phỏng chừng đã sớm thành vong hồn dưới kiếm.
Từ trước đến nay Nam Cung Ly nàng đều thực hiện người không phạm ta, ta không phạm người, nếu trêu chọc, cũng đừng mong dễ dàng rời khỏi như vậy.
Yết hầu tràn ra một nụ cười nhạo, tay vung lên, một ngọn lửa càng thêm sáng lạn nóng rực đứng ở lòng bàn tay, nhẹ nhàng bắn ra, gào thét dựng lên, ở giữa không trung bỗng nhiên nổ tung, hình thành vô số hỏa điểm, rơi xuống mọi người đang có ý đồ chạy trốn.
“Mẹ nó, thế nhưng âm hồn không tan.
”“Cái đồ vật quỷ gì, nữ nhân này thế nhưng có thể đồng thời khống chế nhiều ngọn lửa như vậy.
”“Mau, mau, đừng cọ xát, cẩn thận trên đầu.
”……Tiếng thét chói tai, gào rống, kinh sợ…… Đội ngũ vừa rồi còn vô cùng thần khí, lúc này năm bè bảy mảng, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, chật vật đến cực điểm.
Tiểu Huyền Ngọc ở một bên ngoan ngoãn đứng, thu hết một màn này vào trong mắt, đáy mắt trừ bỏ sùng bái còn có một loại lửa nóng.
Nhị tỷ của hắn, càng ngày càng lợi hại!Nhị tỷ là người hắn thích nhất trừ gia gia ra, không đúng, thích giống