“Trời ạ, muốn ra mạng người.
”“Như thế nào nữ nhân kia nhẫn tâm như vậy, ngươi nói thi đấu thì thi đấu đi, thế nhưng còn muốn mạng người.
”“Thiệt ta lúc trước còn cảm thấy nữ nhân này đẹp, quả thực chính là tâm địa rắn rết.
”“Nếu người này thật xảy ra chuyện, chỉ sợ Đông Khải không dễ công đạo.
”……Mọi người thổn thức, mà Bạch Thược đứng ở trên đài giống như lúc này mới biết mình làm cái gì, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, trên mặt lộ ra ưu buồn.
Nàng ta vừa rồi chỉ là quá muốn chứng minh chính mình, căn bản không có suy xét qua hậu quả, đúng, đều do nữ nhân này, nếu không phải bị nàng kích thích, sao có thể sẽ thất thủ?Bạch Thược chỉ là hơi suy tư, đã đương nhiên mà đẩy trách nhiệm đến trên người Nam Cung Ly.
“Nha đầu!” Mắt thấy các loại đan dược đều dùng, thiếu niên vẫn vẻ mặt trắng bệch, thậm chí tâm mạch dần dần yếu bớt, độ ấm thân thể cũng bắt đầu nhanh chóng rơi chậm lại, viện trưởng Phượng Âm không khỏi khẩn trương, nhìn về phía Nam Cung Ly.
Nam Cung Ly cũng không trì hoãn, nhanh chóng đi tới bên người thiếu niên, không màng ánh mắt không tín nhiệm của mọi người chung quanh, duỗi tay thăm mạch, giây tiếp theo mày nhíu chặt: “Bẩm sinh trái tim suy yếu, thêm một chưởng này, tình huống không ổn, tạm thời chỉ có thể giữ mệnh hắn, muốn trị tận gốc, rất khó.
”Ít nhất lấy thực lực trước mắt của nàng là làm không được.
Mọi người đầu tiên là chấn động, có chút ngốc đối với thuật ngữ chuyên nghiệp toát ra từ trong miệng Nam Cung Ly, nhưng mà đại khái cũng có thể đoán ra trái tim không tốt.
Lại thấy Nam Cung Ly không biết từ chỗ nào móc ra một cái hộp gấm làm từ gỗ đàn, sau khi mở ra từng hàng ngân châm lóe mù mắt mọi người.
Lấy châm, tiêu độc, thi châm……Mọi người trừng đến tròng mắt đều sắp rớt ra, nghĩ thầm thiếu niên người ta đều sắp không được, như thế nào nữ nhân này còn quấy rối?Nhưng thật ra chư vị bình thẩm cùng với đại gia chủ gặp qua việc đời nào đó nháy mắt đã hiểu, trên mặt thống nhất lộ ra khó có thể tin.
Châm cứu, kỹ xảo thần kỳ trong truyền thuyết, thế nhưng thật sự tồn tại sao?Cô nương này, dáng vẻ thoạt nhìn cũng chỉ mới 13-14 tuổi, còn nhỏ tuổi đã hiểu cái này?Lại thấy Nam Cung Ly thành thạo tự nhiên, liên tục chín châm đâm ở bộ vị khác nhau trên thân thể thiếu niên, chờ đến một châm cuối cùng lại vững vàng mà đâm ở ngực, thời gian dừng lại cũng lâu nhất, ngân châm mảnh khảnh bị nàng quán chú nội diễm, hiện ra một màu đỏ nhàn nhạt, châm thân không ngừng run rẩy, mọi người xem đến không khỏi kỳ quái.
Mười lăm phút qua đi, trên trán Nam Cung Ly chảy ra mồ hôi mỏng, sắc mặt cũng tái nhợt không ít.
Đáng mừng chính là ở khi nàng đâm vào cây châm đầu tiên thiếu niên đã ngừng rùng mình co rút, châm thứ hai đã ngừng hộc máu, châm thứ ba hơi thở vững vàng xuống…… Chờ đến thu hồi một cây ngân châm cuối cùng, hai mắt nhắm chặt của thiếu niên cũng theo đó mở ra, trên mặt vẫn hiện ra vẻ suy yếu.
“Tỉnh tỉnh.
”“Không nghĩ tới nàng thật là có vài phần bản lĩnh.
”“Châm to như vậy, đâm ở trên người không đau sao?”Thấy thiếu niên tỉnh lại, mọi người vốn còn có chút hoài nghi đối với Nam Cung Ly sửa miệng, ánh mắt nhìn về phía nàng tràn đầy tò mò.
“Thân thể ngươi quá hư, trái tim vốn đã yếu hơn người bình thường, về sau phải tránh không cần làm vận động kịch liệt.
” Nam Cung Ly dặn dò, biết rõ trái tim mình suy yếu còn tới tham gia trận thi đấu này, không phải lấy tánh mạng mình nói giỡn sao.
“Cảm ơn, ta sẽ chú ý.
” Sắc mặt thiếu niên đỏ lên, biết lần này xác thật mình lỗ mãng, nhưng mà hắn cũng không dự đoán được nữ nhân kia sẽ ra tay tàn nhẫn, vốn cho rằng chỉ là luận bàn mà thôi.
Xác định thiếu niên tạm thời không sao, Nam Cung Ly lại làm người nâng hắn đi xuống nghỉ ngơi, rốt cuộc vừa mới bị đánh hộc máu, một chốc một lát vẫn cần tĩnh dưỡng mới tốt.
Thi đấu tiếp tục tiến hành, trận chiến đầu tiên, Bạch Thược thắng được, cũng thành công làm đối phương ghi hận, cảm tình của người xem dưới đài đối với nàng ta cũng theo một chưởng kia mà tan nát.
Tiếp theo đợt thứ hai lên sân khấu, Đông Khải bên này đi lên chính là Tư Đồ Khiếu.
Đối phương cũng là Linh Giả cấp năm, Ninh lão ra lệnh một tiếng, hai bên nhanh chóng động, nháy mắt dây dưa cùng nhau.
Tư Đồ Khiếu tốc độ ra tay cực nhanh, ngay từ đầu đã chiếm thượng phong, đối phương cũng không cam lòng yếu thế, ngươi tới ta đi, đấu đến khó xá khó phân.
Đột nhiên, thân hình Tư Đồ Khiếu nhoáng lên, giống như dưới chân không xong, nghiêng về một bên, thiếu niên vẫn luôn không có biện pháp làm gì hắn ánh mắt sáng ngời, nhân cơ hội đánh úp lại.
Nam Cung Ly chớp chớp mắt, không có bất ngờ gì xảy ra nhìn đến thấy khóe môi Tư Đồ Khiếu dương lên nụ cười ý đồ thực hiện được, ngay ở khi thiếu niên cho rằng một kích tất thắng, có thể nhanh chóng đánh bại hắn, một bàn tay to đặt ở trên cổ mình.
“Ngươi thua!” Tư Đồ Khiếu nhàn nhạt mà nói.
“Ta thua!” Thiếu niên vẻ mặt hôi bại, vừa rồi xác thật là hắn quá sơ suất, căn bản không dự đoán được đây là bẫy rập Tư Đồ Khiếu thiết hạ mà rơi vào.
“Ha ha, không tồi không tồi, đầu óc không đơn giản.
” Trên đài bình thẩm, vị lão giả nào đó vẻ mặt ý cười, ánh mắt nhìn về phía Tư Đồ Khiếu châm một chút lửa nóng.
Tiểu tử này, không chỉ có thực lực ngạo nhân, ngay cả tâm tính cũng giống bình thường, hiểu được tính kế, thắng cũng không cao ngạo không nóng nảy, ít nhất mạnh hơn Bạch Thược thủ đoạn ác liệt lúc trước kia nhiều.
Trận đấu thứ hai, Tư Đồ Khiếu thắng.
Trận đấu thứ ba Nam Diệp Phong lên sân khấu, đối đầu với đối phương thực lực cấp năm, bại.
Trận đấu thứ tư, Tây Minh thắng.
Trận đấu thứ năm, Nam Cung Ly lên sân khấu, đối phương là một thiếu niên thực lực cấp bốn, miễn cưỡng thủ thắng.
Trận đấu thứ sáu, Lam Diệp Phong lên sân khấu, bại.
Trận đấu thứ bảy, Đông Khải bại.
Trận đấu thứ tám, Tuyết Vô Ưu thắng.
Tám trận thắng bốn, hai bên thế hoà, người dự thi thua trận trực tiếp bị đào thải, bốn người còn lại ở hai bên tham gia vòng quyết đấu tiếp theo.
Đông Khải bên này có Nam Cung Ly, Tuyết Vô Ưu, Tư Đồ Khiếu và Bạch Thược, bên ngoài là ba cấp năm một cấp bốn, đối phương cũng dư lại ba người Linh Giả cấp năm một người Linh Giả cấp bốn.
Mà vòng thứ ba quyết đấu, tự do khiêu chiến.
Các học viên học viện Tây Minh sớm đã gấp không chờ nổi, một người Linh Giả cấp năm lên đài, tuyên bố muốn khiêu chiến Bạch Thược, nhưng mà nhìn lãnh lệ trong mắt hắn, là người đều biết đây là muốn trả thù, ai bảo Bạch Thược đả thương người của bọn họ đâu.
Bạch Thược ngẩng đầu ưỡn ngực, đi đến trên đài, toàn thân lộ ra khí chất ngạo mạn, làm vốn mọi người Tây Minh đã nhìn nàng ta không thuận mắt càng thêm khinh thường, từ đáy lòng xem thường nữ nhân không coi ai ra gì này.
Ninh lão hô một tiếng bắt đầu, hai người đồng thời động, Bạch Thược trước sau như một, ra tay sắc bén ngoan tuyệt, không lưu một chút đường sống.
Đối phương cũng hiển nhiên không chút khách khí, ra tay càng thêm mãnh liệt, chuyên chọn chỗ yếu ớt của Bạch Thược mà công kích.
“Hắc, các ngươi nói này hai người ai thắng, ta đánh cuộc Bạch Thược, nữ nhân kia chính là người tàn nhẫn.
” Nam tử vừa chú ý đánh nhau trên đài, vừa đặt cuộc.
“Hừ, rốt cuộc chỉ là một nữ nhân, lần trước làm nàng ta thắng cũng thôi, lần này khẳng định Tây Minh thắng, ta đánh cuộc tiểu tử Tây Minh kia.
”“Ta cũng cảm thấy phần