Tô Du Du sợ đến run lên, nhưng vào lúc này xe đột nhiên dừng lại.
"Cái kia..." Trì Hạo ngồi ở vị trí lái xe, hận không thể đem mắt của mình móc ra, nhưng vẫn bất chấp kiên trì nói: "Trì thiếu, đến rồi ạ."
Tay Trì Tư Tước chợt dừng lại.
"Hôm nay tha cho cô trước." Hắn thấp giọng nói một câu, buông Tô Du Du ra: "Xuống xe."
Tô Du Du như được đại xá, nhanh chóng chỉnh lại quần áo, xuống xe theo Trì Tư Tước.
Nhưng vừa xuống xe, thấy tòa nhà phía trước, cô lại sững sờ lần nữa.
Cục Dân Chính?
"Anh dẫn tôi đến Cục Dân Chính làm gì!" Cô hoang mang nhìn về phía Trì Tư Tước.
"Kết hôn."
Ném xuống hai chữ sạch sẽ lưu loát, Trì Tư Tước nhấc chân đi tới trước.
Tô Du Du như bị sét đánh.
Kết... kết hôn?
Trì Tư Tước rất nhanh phát hiện Tô Du Du không đi theo, không khỏi nhướn mày: "Cô đang làm gì? Chẳng lẽ còn muốn tôi ôm cô sao?"
Ôm cái đầu anh đấy!
"Chẳng lẽ chịu trách nhiệm mà anh nói, là kết hôn sao?" Tô Du Du phản ứng kịp đây là ý gì.
"Không sai."
"Tôi không muốn kết hôn với anh!" Khuôn mặt Tô Du Du trắng bệch không ngừng lắc đầu: "Hơn nữa... hơn nữa tôi chỉ mới 19 tuổi, cũng không mang theo sổ hộ khẩu, kết cái gì hôn a!"
"Về cái này thì Tô tiểu thư không cần lo lắng." Một bên Trì Hạo nghe xong, có "ý tốt" mở miệng: "Số tuổi không thành vấn đề, còn sổ hộ khẩu, tôi đã cho người đến nhà Tô tiểu thư lấy rồi."
Nói xong hắn còn giống như là hiến vật quý, quơ quơ sổ hộ khẩu của Tô Du Du.
Tô Du Du tức đến suýt chút nữa thì ngất!
"Anh đây là đang bức hôn!"
Cô từng bước từng bước lui về sau: "Tôi không muốn... anh không thể cưỡng ép được!"
Nhưng cô còn chưa lui được vài bước, Trì Tư Tước liền giơ tay lên.
Người cao cánh tay dài, hắn dễ như trở bàn tay liền bắt được eo nhỏ của Tô Du Du.
"Tôi đương nhiên có thể cưỡng ép." Hắn cúi đầu nhìn vẻ mặt tức giận của cô gái tromg ngực, ngữ khí lạnh đi vài phần: "Tôi không rõ, cô đồng ý gả cho Lục Viễn Tiêu, nhưng lại không muốn gả cho tôi? Lẽ nào tôi còn không bằng hắn ta?"
Lúc nói đến nữa câu sau, đôi mắt đen của Trì Tư Tước nheo lại, lộ ra ta nguy hiểm.
Tô Du Du thoáng cái bị hỏi khó.
Trì Tư Tước trước mắt, bất luận từ phương diện nào mà nói, hoàn toàn bỏ xa Lục Viễn Tiêu mấy