"Ài, không cần..." Tô Du Du tranh thủ thời gian muốn ngăn cản, nhưng nhân viên cửa hàng động tác nhanh nhẹn đã đi ra ngoài rồi.
Tô Du Du bối rối tranh thủ thời gian muốn mặc quần áo bên ngoài vào.
Nhưng đã không còn kịp rồi.
Phòng thử áo cửa mở ra, Trì Tư Tước thân hình cao lớn từ từ đi vào.
Tô Du Du lập tức đứng im tại chỗ, mặc quần áo cũng không phải, đứng đấy cũng không phải, chỉ có thể như vậy xấu hổ nhìn hắn.
Mà Trì Tư Tước, trông thấy cô trước mắt , con mắt màu đen bỗng dưng trở nên u ám.
Tô Du Du bị Trì Tư Tước nhìn khiến cho cả người nổi da gà, tranh thủ thời gian nhặt quần áo bên cạnh lên, lúng túng muốn choàng lại lên người.
Nhưng tay chưa kịp nhặt thì đã bị Trì Tư Tước hung hăng giữ lấy.
Trì Tư Tước khàn giọng mở miệng, "Nhìn rất đẹp."
"Cái gì đẹp." Khuôn mặt Tô Du Du đỏ ửng, cô dốc sức liều mạng muốn giãy dụa, nhưng rất nhanh, chưa kịp giãy dụa, thì môi đã bị Trì Tư Tước chiếm lấy ——
"Trì Tư Tước... Ah!"
Tô Du Du quả thực muốn điên rồi!
Trì Tư Tước tên này!
Vậy mà tại phòng thử áo...
Không biết giằng co bao lâu, Trì Tư Tước mới buông tha cho Tô Du Du.
Tô Du Du lúc này cả người mềm nhũn, mặc quần áo tử tế, đi ra phòng thử áo, đã nhìn thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt mập mờ.
Tô Du Du phải mang giày cao gót, cố gắng làm chính mình đi đường bình thường một chút, nhìn Trì Tư Tước tính tiền.
Nàng biết rõ Caesar cửa hàng không rẻ, nhưng nhìn thấy giấy tờ lúc này, cô vẫn còn kinh ngạc!
"Cái này quá mắc!" Cô nhìn trước mắt có tận sáu số không, hai mắt trợn tròn xoe, "Thật sự không cần mua, kỳ thật quần áo tôi mang từ Tô gia còn rất nhiều, còn có thể..."
Nhưng cô còn chưa nói hết lời, Trì Tư Tước đã xuất thẻ, ký chữ.
Tô Du Du đành phải nuốt nước miếng.
Thật sự là... Quá hoang phí rồi...
"Đúng rồi." Trì Tư Tước lại nghĩ đến cái gì, "Nội y tầng này, toàn bộ đều mua hết."
"Vâng, cám ơn Trì thiếu!" Nhân viên cửa hàng kích động đều đang phát run rồi.
Tô Du Du cũng phát run, trừng mắt nhìn Trì Tư Tước, "Toàn bộ? Trì Tư Tước anh điên rồi sao, cho dù có tiền cũng không thể như vậy, nhiều nội y như vậy mặc cho ai xem!"
Nhìn cô tức giận, Trì Tư Tước môi mỏng khẽ nhếch.
Tô Du Du này vậy mà lại tiết kiệm tiền cho hắn , thật đúng là vợ của Trì thiếu mà.
"Cho em mặc." Hắn thấp giọng nói, "Toàn bộ, mặc cho tôi xem."
Tô Du Du ngẩn ngơ, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, không dám nói nữa lời.
Về đến nhà, Trì Tư Tước vậy mà thật sự bắt Tô Du Du thử từng món cho mình xem .
Cả đêm đi qua, không biết bao nhiêu nội y đắt đỏ đều bị Trì Tư Tước xé nát, Tô Du Du đau lòng, bị giày vò cuối cùng ngã vào chiếc giường em ái, mất đi tri giác.
. . .
Sáng sớm hôm sau, cô tỉnh lại thì đã không thấy Trì Tư Tước đâu.
Cô ngồi dậy dụi đôi mắt của mình, điện thoại đột nhiên vang lên.
Cô trông