CHƯƠNG 20: ĐÊM KHUYA KHÁCH ĐẾN
Editor: Luna Huang
Thái sư làm sao có thể sẽ bỏ qua cho nam nhân chàđạp tôn nữ của mình, hung hăng một cước đạp đi ra ngoài, “Vô liêm sỉ!” Lãnh quát một tiếng, chuyển thân quay đi, “Người đến, mang đi cho ta.”
“Vâng” Hai hạ nhân thái sư phủđáp ứng liền tiến lên ngăn chặn miệng của người nam nhân kia, cầm lấy người hắn kéo đi.
(Luna: Ta nói, thật tội cho tên này, cũng là người bị hại mà tự nhiên thành có tội. Mọi người có ai nghĩ giống ta không?)
Thanh Chỉ Diên đi tới trước người của Ninh vương cùng tiểu Hầu gia, khom lưng phúc phúc, “Tạ vương gia tạ vương gia, đa tạ tiểu hầu gia. Tình của ngày hôm nay, ngày khác nhất định báo đáp.”
Thanh Chỉ Diên nàng không phải là loại người nợ nhân tình người của khác, sau này tìm cơ hội, nàng nhất định sẽ báo đáp bọn họ.
Cung Yến Luật lên tiếng, “Ngũ tiểu thư không cần khách khí, người sáng suốt vừa nhìn đã biết nữ nhân kia là muốn vu hãm ngươi. Hôm nay là sinh nhật của ta, ta làm sao có thể thấy được có người phải chịu khi dễ.”
(Luna: Tiểu hầu gia thực sự là dễ bị gạt a)
Thanh Chỉ Diên đạm đạm nhất tiếu, mặc kệ bọn họ bởi vì loại nguyên nhân nào thay mình xuất đầu, phần ân tình này nàng nhớ kỹ.
“Chỉ Diên xin cáo lui.” Thanh Chỉ Diên lần thứ hai phúc phúc, lúc này mới mang theo Thủy Duyệt hai nha đầu bọn họ, đuổi theo trước mặt thái sư.
Về tới trong phủ, thái sư trực tiếp mang người đến viện của nhị lão gia, phát tính khí thật to rồi, lúc này mới tính toán.
Mà lúc Thanh Chỉ Diên trở lại viện, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái. Cái này không thể trách nàng thủđoạn độc ác, nếu như không phải Thanh Chỉ Linh muốn đánh chủý lên người nàng, nàng cũng sẽ không hạ ngoan thủ.
Nếu như hôm nay Thanh Chỉ Diên chỉ là một nữ nhân bình thường, như vậy, lúc này gặp chuyện không may nhưng chỉ có chính nàng.
Rửa mặt chải đầu một phen, Thanh Chỉ Diên miễn cưỡng nằm ở nhuyễn tháp bên cửa sổ. Một bên suy nghĩ tàn cục của xế chiều hôm nay, một bên suy nghĩ Ninh vương cùng tiểu hầu gia cổ quái.
Nàng có thể không cảm thấy hai người bọn họ là vì mặt mũi của bản thân mới có thể thay mình xuất đầu, ngay cả bọn họ không ra mặt, cũng không ai dám Ninh vương thế nào. Vốn chuyện này cũng cùng Ninh vương và hầu gia không quan hệ gì, bọn họ cần gì phải ôm chuyện này vào thân?
Không cần suy nghĩ nhiều, Thanh Chỉ Diên đều biết, ngày mai nhất định nổi lên cơn sóng gióđộng trời. Một vương gia, một tiểu hầu gia cư nhiên một lượt thay một tảo bả tinh xuất đầu, đây không phải là quá cổ quái sao?
“Tiểu thư!” Thủy Vân bưng một cái khay đi đến. “Tiểu thư, ngươi buổi tối không ăn bao nhiêu, nô tỳ chuẩn bị cho ngươi cháo tổ yến, ngươi trước ăn chút gìđi?”
Thanh Chỉ Diên gật đầu, vừa ăn, vừa nói: “Tra rõ lai lịch của Ninh vương cùng tiểu hầu gia chưa?”
Thủy Vân gật đầu nhìn, “Tiểu thư, Ninh vương chính là con nối dòng duy nhất của Ninh vương gia, gọi Hách Liên Giác. Có người nói hắn cực kỳ chán ghét nữ nhân, đến bây giờ, Ninh vương phủ một nữ nhân cũng không có. Tuy rằng có thú qua vài người, nhưng không quá hai ngày vương phi liền bỏ mạng. Có người lại nối, những nữ nhân kia là bị chính tay Ninh vương giết chết. Ninh vương cực kỳđược hoàng thượng sủng ái, bởi vì lúc Ninh vương mười hai tuổi đã từng thay hoàng thượng đỡ qua một kiếm, làân nhân cứu mạng của hoàng thượng. Chỉ bất quá, hoàng thượng đối với thái độ của hắn có chút kỳ quái.”
“Nga?” Thanh Chỉ Diên khinh di một tiếng, đẩy ra chén ra, nhận lấy khăn tay Thủy Duyệt đưa tới lau miệng, “Nói như thế nào?”
Thủy Vân cũng là khuôn mặt vô cùng kinh ngạc, coi nhưđối với lời nói vừa nói ra của mình có chút không rõ, nhức đầu, nàng lúc này mới không hiểu nói: “Hoàng thượng đối với vô cùng tin tưởng mù quáng, hầu nhưđem hắn xem là nam hài của mình. Chỉ bất quá, Ninh vương lại không có thực chức gì, hơn nữa, bình thường hoàng thượng còn phái hắn đi làm một ít chuyện cực kỳ nguy hiểm, nói cái gì mà không muốn để cho người khác nói hắn được sủng sinh kiêu. Có thể nô tỳ cảm thấy chuyện này có chút cổ quái?”
Thanh Chỉ Diên nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hừ một tiếng. Từ xưa lòng dạ của đế vương khó suy đoán nhất, ai biết hoàng thượng nghĩ gì? Hơn nữa, đây cũng không phải là chuyện mà bọn họ nên quản, cũng cùng bọn họ không quan hệ. Nàng chỉ làđểý Ninh vương hôm nay vì sao phải giúp mình xuất đầu.
“Nga, được rồi, tiểu thư, có người nói Ninh vương giết người thành tính, Ninh vương phủ bình thường lúc nào cũng có người chết oan uổng. Hơn nữa hắn luôn luôn lạnh như băng, mọi người phong cho hắn là Lãnh vương.”
“Lãnh vương sao?” Khóe miệng của Thanh Chỉ Diên cong lên, hồi tưởng dáng dấp của Hách Liên Giác như vậy, phát hiện cái danh hiệu này trái lại cực kỳ hợp với hắn. Có thể không phải là Lãnh vương, cả ngày trưng ra