CHƯƠNG 38: CHO NGƯƠI NẾM THỬ CHÚT VỊ ĐẮNG
Editor: Luna Huang
Nhìn Thanh Chỉ Diên đối diện lộ nụ cười nhạt nhẽo, trong đôi mắt của Diêu Khả Tâm lóe ánh mắt thâm độc không rõ.
Chỉ cần vừa nhìn thấy nàng, nàng liền sẽ nghĩ tới đau đớn trên lưng của bản thân. Lần trước, lưng nàng bịđâm hơn mười mấy cái gai, làm hại tấm lưng trắng như ngọc của nàng nhám đến thảm hại, đến bây giờ có một số vết thương vẫn còn chưa khép lại.
Cười lạnh đi tới bên người Hách Liên Tĩnh Vinh, Diêu Khả Tâm lạnh lùng nói: “Công chúa, đây chính là một tảo bả tinh kinh khủng, ai cùng nàng thân cận cũng sẽ bị liên lụy a.”
Hách Liên Tĩnh Vinh giận dữ, vỗ lên mặt bàn, “Người đến, vô liêm sỉ, người đều chết đi nơi nào? Bổn công chúa ở chỗ này, các ngươi lại dám chậm trễ ta?”
“Công chúa điện hạ xin bớt giận, tiểu nhân làm sao dám? Mới vừa đi vào vội vàng chuẩn bị thức ăn hôm nay. Không biết công chúa điện hạ ngươi có cái gì phân phó?”
Một giọng nam không kiêu ngạo không siểm nịnh vang lên, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện đó là một thanh niên tuổi chừng hai mươi. Khuôn mặt tuấn tú, dáng tươi cười tiêu sái, dáng người cao ngất, nhìn thế nào không giống như là chưởng quỹ của tửu lâu này.
Người trẻ tuổi kia đi tới trước mặt mọi người, sau khi hành lễ nói: “Tại hạ chính là chưởng quỹ của Thiên Hương lâu, ta là Tật Phong.”
“Tật Phong?” Hách Liên Tĩnh Vinh bĩu môi khinh thường, người lớn lên không sai, đáng tiếc, thân phận quá kém. “Ta hỏi ngươi, vì sao ởđây người nào cũng có thểđến? Nữ nhân kia là một tảo bả tinh, ngươi lập tức liền đem các nàng đuổi ra ngoài cho ta, ởđây ta bao trọn.”
Nói, Hách Liên Tĩnh Vinh liền hướng về phía cung nữ thiếp thân sau lưng phất phất tay. Tiểu cung nữ lập tức đãđem mấy tấm ngân phiếu đưa cho Tật Phong.
Tật Phong không nhận ngân phiếu, mà là khổ sở nhìn về phía Hách Liên Tĩnh Vinh, “Công chúa, thực sự là không cóý tứ a, hôm nay tiểu điếm đãđược người bao hết rồi.”
“Ngươi nói cái gì?” Hách Liên Tĩnh Vinh giận dữ, một cái tát quét đến.
Trong mắt Tật Phong lóe lên một ánh sáng sắc bén, nhưng trong nháy mắt liền che giấu. Lúc hắn lỡđang cúi đầu hành lễ, tránh thoát một cái tát kia, “Công chúa điện hạ xin bớt giận, quả thực đãđược người bao trọn. Thỉnh công chúa ngày khác trở lại, tại hạổn thỏa kiệt lực hầu hạ, để công chúa thoả mãn.”
“Vô liêm sỉ!” Diêu Khả Tâm rống giận một tiếng, “Công chúa mở miệng, ngươi lại dám cùng công chúa đối kháng? Không muốn sống nữa cóđúng hay không? Quản hắn là người nào bao? Gọi người đến liền đánh đuổi cho ta, nói công chúa muốn đặt bao hết, người nào liều mạng dám cùng công chúa đối nghịch?”
“Đúng vậy, nhanh lên cho ta, bổn công chúa đói bụng, muốn chút gìđó.”
Sắc mặt của Tật Phong có chút khó coi, từ trên người hắn móc ra một khối ngọc bội,. “Công chúa, Thiên Hương lâu có cổ phần của thái tửđiện hạ, nếu để cho thái tửđiện hạ biết được. . .”
Sắc mặt của Hách Liên Tĩnh Vinh trong nháy mắt thay đổi rất khó nhìn, nhấc chân liền đạp tới, “Đồ hỗn hào, lại dám đem thái tử ca ca đến trấn áp ta? Cứ cho là thái tử ca ca ở chỗ này, ngày hôm nay ta cũng muốn đặt bao hết. Các ngươi chán sống hết rồi cóđúng hay không? Người đến, gọi Kinh Triệu phủ doãn đến cho ta. Ta muốn bắt hết toàn bộđám người này, đồ hỗn hào, lại dám cùng ta đối nghịch.”
“Công chúa, ngươi coi như là mời được Kinh Triệu phủ doãn đến, hôm nay Thiên Hương lâu vẫn chỉ là có một khách nhân.” Mặt Tật Phong không đổi sắc, coi như căn bản sẽ không sợ Hách Liên Tĩnh Vinh uy hiếp.
“Ngươi. . . Ngươi cái thứ người này, lại dám đối nghịch với ta? Hảo, Thiên Hương lâu chó má gì, ngày hôm nay ta liền phá hủy điếm của các ngươi, để xem các ngươi còn có sĩ diện gì.” Hách Liên Tĩnh Vinh phát hỏa, trực tiếp liền phân phó người của chính mình gọi người đến tới thu thập nhóm người của Tật Phong.
“Thực sự là ngượng ngùng, công chúa, người không có mắt trong miệng ngươi chính là ta.” Thanh Chỉ Diên cười nhạt tiến lên một bước, còn hướng về phía Diêu Khả Tâm nháy mắt một cái.
Diêu Khả Tâm sửng sốt, phục hồi lại tinh thần lúc liền phát hỏa. Nàng tiến tới trước mặt Hách Liên Tĩnh Vinh, bất mãn nói: “Công chúa, ngươi thấy không, tảo bả tinh kia lại dám cùng công chúa ngươi đối nghịch.”
Hách Liên Tĩnh Vinh căm tức trừng mắt Thanh Chỉ Diên, vung một cái tát đến, “Ngươi tiện nhân này, không muốn sống sao?”
Trong lòng hận đến nghiến răng, tiện nữ nhân này, lại là nàng đang đối nghịch cùng mình. Nguyên lai chính là nàng bao trọn điếm này, thảo nào lại hoàng tỷđắc ý như vậy.
Hừ, nàng mới sẽ không cho các nàng nhưý, nàng nhất định phải để cho các