"Ân, nhớ điều con không hiểu, ngày sau có dịp gặp lại sẽ giải bày cho con hiểu.
Hoàn cảnh của chúng ta đặc thù, không thể giống những đệ tử khác mà truyền thụ.
Hôm nay ta bắt đầu truyền cho con Chúc Do thuật." Huyền Minh vừa lòng gật đầu, Sở Phi không nói nhiều lắm, nói cái gì nghe cái nấy, làm cho hắn thực vừa lòng.
Huyền Minh ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên bầu trời: "Thế nhân hảo thuật, hợp ý.
Phi nhi, bất kể như thế nào, con phải nhớ cho kỹ những lời này: lấy thuật mà nói, tuần sư minh khiếu (lấy y thuật làm đầu, noi theo gương thầy) tìm được đường rộng rãi mới là thực."
"Lấy thuật mà nói, tuần sư minh khiếu, tìm được đường rộng rãi mới là thực...!Phi nhi nhớ kỹ.
"Sở Phi lặp lại một lần, cũng làm cho Huyền Minh ngạc nhiên vì sự thông tuệ của Sở Phi, vì thế không có gì để lo lắng.
Giảng như vậy, cho dù Sở Phi không hiểu, cũng có thể nhớ thật kỹ.
Loại giảng dạy này giống như nuốt cả quả táo, tuy rằng không ổn, nhưng lại là hành động bất đắc dĩ, thời gian của hắn không nhiều lắm.
"Chúc Do thuật mặc dù có thể cứu vãn ốm đau của con người, nhưng cuối cùng, Chúc Do thuật chỉ là một phần, khó để nói rõ, đều là phải tự mình ngộ ra...!Môn hạ đệ tử tất cả đều là tự mình lĩnh ngộ đối với vạn vật...!Phi nhi, vi sư cũng hi vọng con có thể tự mình lĩnh ngộ một phen." Huyền Minh nói vài câu, chợt phát hiện chính mình có chút dong dài, lắc đầu tiếp tục nói, "Trước nói với con sự tồn tại của Chúc Do thuật này! Người sáng lập Chúc Do thuật vốn là Hiên Viên hoàng đế, đó là bởi vì Hiên Viên tinh thông y lý, lại phát hiện sự thâm thúy của y học, trong đó cũng không thiếu thất khiếu chỉ thông ba năm khiếu người, thường thường lấy mạng người làm trò đùa, hại nhân lầm mình.
Vì thế ngưỡng Quan Thiên văn, nhìn xuống lòng người, bày mưu đặt kế tả sứ thương hệ, sáng tạo Chúc Do thuật.
Văn tự có linh, nầy đây cách Thiên Tâm mà nhiếp quỷ quái.
Nhất viết chúc do bí tự, nhị viết Ngũ Lôi phù chương.
Còn đây là thứ nhất..." ( xin thứ lỗi khúc này ta đọc không hiểu lắm, đại khái nói về y thuật và nguồn gốc của Chúc Do thuật)
Nói một hồi, Huyền Minh cố ý ngừng lại, giải thích cho Sở Phi một ít lý giải.
Cho dù Sở Phi có là thiên tài, cũng chỉ là một nhi đồng bảy tám tuổi, nghe tiếp cái thâm sâu y thuật này, chỉ sợ nàng cũng hôn mê.
"Sư phụ, chúng ta đây cần học như thế nào đây?" Sở Phi suy nghĩ hồi lâu mới hỏi.
"Vi sư đã sớm nói, môn hạ đệ tử của Quỷ Y môn ta mỗi người tinh thông y thuật thông thường, cũng phải biết dược tính tất đọc (thảo mộc) Biết trước y lý, tu duyệt (linh then chốt? Tố hỏi) cùng Nội Kinh, rảnh rỗi phê duyệt, thường xuyên không ngừng, nước chảy đá mòn, mới có thể đem này cùng chúc do thuật thông hiểu đạo lí." Huyền Minh nhìn thoáng qua sắc trời, "Phi nhi, hôm nay không còn sớm, ta cần phải trở về.
Con một chút y thuật cũng không có, tất nhiên phải cố sức một chút mới có thể học được.
Sau khi trở về, có thể tìm sách thuốc ta đã nhắc đến, chính mình nghiên cứu, sau khi mỗi ngày trong khoảng thời gian này, ta sẽ chậm rãi từng chút mà dạy con y thuật quỷ y môn."
"Vâng, sư phụ..." Sở Phi có một chút luyến tiếc Huyền Minh rời đi, nắm lấy áo choàng của Huyền Minh.
Huyền Minh cúi người xuống: "Phi nhi ngoan, hành tung của sư phụ không thể để người khác phát hiện.
Ngày mai sẽ trở lại thăm con..."
Sở Phi gật gật đầu, nhìn theo hướng Huyền Minh rời đi.
Đưa tay gảy gảy Linh Tê Thạch, nghe được âm thanh thanh thúy của nó, nở nụ cười.
Ba năm sau, Tiên Giang.
Tiên Giang là một chỗ đặc thù, là con sông nằm chắn ngang ở phía trước kinh đô Biện Châu của Vân quốc, nhưng Biện Châu ở bề trên, Tiên Giang ở bề dưới.
Khoảng cách này nói xa thì không xa, nói gần thì không gần, xuôi theo dòng nước hướng xuống, không tới mấy ngày là đến được Biện Châu.
Khoảng cách này là một khoảng cách tốt, cách Kinh Thành vừa phải, lại có kênh đào làm chỗ dựa vào, thuỷ vận phát đạt, cho nên phi thường phồn hoa, thậm chí không thua Biện Châu.
Từ trong triều, quan lại quyền quý, cho tới tam giáo, nhân sĩ giang hồ, còn có một ít đại quan đã cáo lão hồi hương, cũng đều tụ tập ở này.
Bởi vậy nơi này cũng là một nơi phức tạp thị phi, hoàng gia từ trước đến nay đều thực khẩn trương khống chế nơi này.
Một tên giang thần cũng không chừa, nếu tha liền gặp sai lầm.
Minh Phượng cung, luôn luôn thay mặt hoàng tộc nhìn chằm chằm mỗi một cái biến hóa rất lớn của nơi đây.
Phân bộ của Minh Phượng cung tại Tiên Giang.
"Giáng Hồng, con là như thế nào phát hiện có người ngấp nghé Minh Phượng cung ta, tra Minh Phượng cung vị trí?" vị trí Minh Phượng cung từ trước đến nay bí ẩn, thường nhân là không thể nào biết đến.
"Ba năm trước đây, lúc gần ăn tết, con cùng Dịch Mộng xuống núi đặt mua hàng tết.
Trong lúc vô ý, phát hiện một nhà rất nhỏ, rất không thu hút tơ lụa trang, lại có thể gửi bán tơ lụa tinh xảo còn hơn so với hoàng cung đưa tới.
Chào giá chính là một trăm hai mươi lượng.
Minh Phượng cung là ở chỗ hẻo lánh, phụ cận đều là một ít rất nhỏ thôn trấn không được phồn hoa, một trăm lượng một bố, ai mua nổi được? Để ở chỗ này gửi bán, nếu không phải biết nơi này có người mua, làm sao lại gửi bán những người chỉ muốn tơ lụa nát vụn ở nơi này.
Hiển nhiên, để ở chỗ này chính là vì hấp dẫn chúng ta hiện thân, từ đó mà tra ra vị trí Minh Phượng cung.
Minh Phượng cung dùng đồ vật này nọ luôn luôn do hoàng gia cung cấp, mặt hàng bình thường chúng ta như thế nào sẽ để mắt?" Lăng Giáng Hồng so với ba năm trước đây lại cao lớn hơn rất nhiều, nguyên bản còn có cằm mượt mà bắt đầu nhọn, thoát khỏi không ít tính trẻ con, làm cho cả người khí thế, sắc bén.
Ba năm này đi theo bên người Thương Trưng Vũ rèn luyện chính mình, không những bộ dạng càng ngày càng đẹp, võ công cũng từ từ tăng trưởng.
Hơn nữa tâm tư kín đáo, thông minh quyết đoán, thủ đoạn tàn nhẫn, tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cơ hồ có thể một mình đảm đương một phía.
Trong ba năm, giúp đỡ Thương Trưng Vũ trừ đi mười mấy bang phái giang hồ tâm địa độc ác.
Người khác nhắc tới tên Lăng Giáng Hồng, đầu tiên không phải nghĩ đến tuổi của nàng, mà là thủ đoạn cùng võ công không thua Thương Trưng Vũ của nàng.
Trước mắt, mẹ con hai người thương thảo là một bang phái bí ẩn mấy ngày sau cần tiêu diệt.
Ba năm qua các nàng tìm hiểu nguồn gốc, từ chuyện tơ lụa không rõ nguồn gốc, một đường truy tìm, liên tục tiêu diệt thật nhiều bang phái giang hồ tính toán liên hợp lại đối phó Minh Phượng cung.
Hiện tại còn lại một cái cuối cùng, cũng là hồi lâu không tra rõ, hiện tại lại dần dần trồi lên mặt nước tổ chức