Sau khi nhận được lời thách đấu của Vị công chúa kia, Ngạn Ly cũng hiên ngang nhận lời ....
Hoàng Anh công chúa Triệu hồi Xích lôi Một linh thú lớn Bầu trời Sân đấu dường như bị che khuất..
\- Nè, Người Rất giống triệu Hoán sư , mau kêu Linh thú ngươi ra đi..
Hoàng Anh quát, Người kia vẫn từ từ ăn trái táo trong tay..
\- Thôi được rồi ,vì Tiền... PHONG đến Lúc xuất trận rồi...
Ngạn Ly bún tay nhẹ, Một con chim nhỏ bay đến đầu trên vai cô..
Mọi người ai cũng cười phì, Linh thú gì mà nhỏ vậy, dáng chỉ lớn hơn con bồ câu một chút....
\- Hahhahha.. Nè... đó là linh thú của người sao, không bằng chó canh cổng của bổn công chúa nữa...
Ngạn Ly ức chế, Đỏ mặt mà giận , hai tay bóp chặt Phong gương mặt không bình thường một chút nào..
\- Phong ,ngươi muốn làm ta mất mặt sao...
\- Chủ nhân... Thần xin lỗi...
Ở bên kia..
\- Linh thú đó...
Cửu Vương gia Hơi ngạc nhiên , Vương Nguyên ngồi bên cạnh không hiểu tại sao một chiến thần như ngài lại có biểu hiện như vậy...
———————
\- Phong hôm nay ngươi không đấu đàng hoàng , bản cô nương sẽ hướng ngươi trong hình dáng này để ăn...
\- C..hủ.. nhân...
Sau khi cuộc trò chuyện giữa Chủ và linh thú của Ngạn Ly và Phong ...
Phía kia
Hoàng Anh cười khinh , con chim nhỏ như vậy mà muốn đấu với Linh thú cấp cao Xích lôi sao.. Đang xem thường người ta sao...
\- Bổn công chúa đổi ý rồi, Xích