Ngày Hôm sau
Nghe Song Trúc kể Thì Ngạn Ly mới biết, Vương Thiện Lâm bệnh nang Y , Đã mời biết bao Thần Y trên thiên Hạ nhưng Không thể làm gì được, Theo lời Phụ thân cô song trúc Đưa tiền cho các Hạ nhân về quê, Nên Vương phủ rất trống vắng...
Bây giờ Trước Sân Vương Phủ là Một Dàn Nam nhân tuấn tú, Nữ Nhân kiêu sa , Đứng Chen chút lẫn nhau..
\- Tiểu Ngạn Họ là ai vậy, Trong ai cũng ....Có chỗ không bình thường .
Vương Nguyên cằm Một Trái Táo Ăn đứng một bên nhận xét , Bảo Bảo không biết tới từ lúc nào mà ở trên Nóc nhà Xem xét..
\- Nữ Ma đầu, Đám người này cậu tìm đâu ra vậy...
\- Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, A Tuyên , Quyết, Dương ... nè nè . sao nhiều người rảnh rỗi vậy...
\- Ngạn Vương ngài lôi bọn tôi đến đây làm gì..\- Võ Phán Quan..
\- Nhà Bếp giao cho Hắc Bạch vô thường, Sân Giao Cho Võ phán quan, Nhà Cửa Văn phán quan trông voi , Còn Đoá Nhi, Canh chừng tất cả, Những người Còn lại thì quét dọn...
\- Sao mà nghe tên giống như là Những Thần tiên ở Địa phủ Vậy, Tiểu Ngạn, Nào là Hắc bạch vô thường, Văn Võ phán quan nữa..\- Nguyên ...
\- Vâng ... \- Đám kia...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Ở trong phòng Vương Thiện.
Đang ở trên giường Nằm Ngủ, Sắc mặt đỡ hơn rất nhiều phần, Văn phán quan và ngạn ly bước vào..
\- Quyết, Phụ thân ta Bao giờ tỉnh lại...
\- Chắc Hai ,ba ngày sao Đã dùng Hoàn Hồn đơn Sẽ không chết đâu, Mà Ngạn Vương Ngài không định về Âm giới sao..
\- Không , Ta muốn ở đây , Ở Cạnh Họ...
\- Kiếp Thứ ba.
\- Ngàn năm sau đi ..
Văn Phán Quan Đi ra ngoài Trông rất U sầu, Đám Thần tiên này làm việc đúng là rất nhanh , và Chất lượng, Võ Phán Quan bây giờ còn Dạy Võ ,và ít phép thuật Cho vương nguyên , Đoá Nhi trông chừng mọi người rất sơ sài, Quả nhiên vẫn là Con nít, Còn Bảo Bảo Nhận Song trúc làm đồ đệ Hướng Dẫn Song trúc tu luyện từ Cấp Cơ bản nhất..
\- Song Trúc, Song Trúc sư phụ Ngươi đói rồi..
Bảo Bảo quát, Nảy giờ Bảo Bảo Cũng Sung sức nên thành mệt luôn rồi..
\- Vâng , Sư phụ...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Tối Hôm Đó.
Vì Học hỏi theo Các Thần tiên kia thì rất mệt nên những người kia Đã đi nghỉ trước, Ngạn ly bước Ra ngoài Cửa phòng, Ngọn gió Lạnh bắt đầu Nổi lên từ từ , Từng cơn gió..
\- Diêm ca, Bạch Dạ Minh .. Đã đến Thì ra mặt đi ...
Một Thân đen nhánh, Trong Bầu trời đêm tối Quả Thật rất khó để phân biệt, Vị Diêm Vương lạnh lùng, Cao cao tại thượng kia , Cũng với Một thân Bạch Y bên cạnh , Gương mặt Phong Hoa Tuyết Nguyệt , Chất Khí Vương Giả , Không phải Dạng Tầm thường...
\- Tiểu Ngạn, Muội Bắt hết , Những người ở Âm giới lên Để Làm những việc Kia sao..
\- Ừm... Dù sao, ta cũng chẳng quen người khác nên Để bọn họ làm , mặc khác Bảo vệ Vương phủ..
\- Tiểu Ngạn, Oà.. Muội biết quan tâm người ta à, Sao Ta chẳng thấy Ngươi biết quan tâm Bọn ta vậy..
\- Bạch Dạ Minh , Ta chẳng phải rất quan tâm đến ngươi sao, Cho ngươi quét dọn Tử Ngạn Điện là quan tâm lắm rồi....
\- Bạch Dạ Minh, Thôi đi, Ngạn nhi Huynh đến đây Có việc nhờ Muội..
\- Việc Nhờ gì vậy...
\- Là Mặc Hiên Hắn Muốn tìm đứa con Con bị Thất lạc , Tên là Mặc nhiên Muội tìm Giúp Hắn ta đi ..
Mặc Hiên là Vị Vương Đứng Đầu Quỷ giới , Tài mạo song toàn, Nhưng một khi Hắn tức giận là Tay phải dính máu , nên rất nhiều sợ Hắn , Chỉ có Đám người Vương Giả không sợ chết này Mới làm bạn được với hắn Hàng Ngàn Năm...
\- Mặc Hiên , Chẳng phải Hai Trăm năm trước ...
\- ừm, Ngươi Lịch kiếp Được Vài Năm Tên Nhóc đó Cũng mất tích theo, Khi phát hiện Thì Mặc Hiên đã Đi vào Vòng luân hồi Đã Chuyển thế ...
\- Cháu Của Ta chắc không nỡ xa ta đây...
\- Đừng tự luyến nữa, Mặc Hiên Có Một Vết Bớt Hình Một loài hoa trên Vai trái , Nhờ Muội tìm, Tên nhóc đó Chỉ ở Xung quanh Thiên Quốc này ..
Ngạn ly thở dài, Mặc Hiên cháu của Cô chỉ mới Vài Trăm tuổi mà Dám xuống Vòng Luân hồi rồi, Chắc là Gây Chuyện Cũng không ít đâu.
Ngạn Ly Tay Cằm thanh Ma kiếm đưa lên trước mặt Diêm Vương nhẹ giọng