Từ Ngày Hôm Đó Ngạn Ly Dường như Không rời Tử Ngạn Điện một bước , Còn việc ở Nhân Giới cô nhờ Diên Lăng thay thế mình Cho dù dụ dỗ Diên Lăng rất khó nhưng cuối cùng Thì vẫn được .
Cô biết Nếu Đến nhân giới Thì không thể yên lòng được nơi đó có quá nhiều chuyện liên quan đến cô Và Phong Nguyệt Trần, Hắn là sư phụ của Cô , Cũng là Người Cô Yêu Hàng Ngàn Năm qua Nhưng Sư Đồ luyến ái không thể nên duyên , Hắn là Thần quân Thiên giới Đứng trên tất cả , Còn cô chỉ là Một Thượng thần ở Âm giới không hơn không kém, Cô lịch kiếp nhân gian ,1 là có thể Thăng lên thần Quân ,2 là hy vọng có thể quên đi mối nghiệt duyên đó , Nhưng ai ngờ Người Cô Động lòng trong khi lịch kiếp vẫn là Sư phụ của cô.
Tam Sinh Thạch \_ Cầu Nại Hà .
Một Nam Nhân Y phục Trắng Tuyết , Khuôn mặt buồn bã , Gượng cười nhìn Mạnh Bà Bà Cất Tiếng ..
\- Mạnh Bà Cho ta xin Một chén nữa .
\- Ngài Đã uống hơn Hai mươi chén , Ta cũng chẳng còn mà cho ngài.
Mạnh Bà cất giọng Than Thở.
\- nhưng ta vẫn chưa quên được Nàng .
.........
Hỏi Thế gian Tình là gì ? Khiến Người ta Có hận , có thù, Mất đi ly trí, Cảm giác hạnh phúc .
Một Khúc Tương Tư Vang lên trong không gian U ám Của Âm Giới , Nhìn Cầu Nại hà , Sao nặng bước không qua .
Bỉ Ngạn ơi bỉ ngạn
Cao Ngạo mà Ưu thương.
Tương tư Ngàn Vạn Năm
Đổi một đời cô độc.
Tử Ngạn Điện .
\( Hai tháng sau \)
Nghe tiếng bóng tiếng gió Bên Ngoài , ngạn ly dừng tay Tò mò , Lại Là hai người Hắc Bạch Vô Thường kia Không ở Ngũ Vương Phủ làm việc mà lại Chạy đến Âm Giới .
\- Nguyệt Lão cũng To Gan thật, Dám nối duyên Hai người Này Lại Với nhau... \- Bạch..
\- Haizz... Một Phần Cũng là Do Diêm Vương Nếu không ngươi nghĩ đi Làm sao mà Nguyệt Lão Có gan to như vậy..\- Hắc
\- Ồhh... Hai người đang nói chuyện gì vậy Kể Cho Bản Vương nghe với ..
Ngạn ly Khuôn mặt Tươi cười Theo một hình thức không thể diễn tả nỗi