Biết Được Người kia Cũng yêu Mình, Sư Đồ luyến ái thì sao chứ, Kẻ Nói sau lưng Thì Cả hai người chẳng quan tâm Vì Bọn họ Chỉ đứng sau lưng hai người, cách Hai người Khoảng cách rất xa.
Sau những lời Cả Hai Thổ lộ với nhau , Cả Hai Thật sự Có Một đêm xuân đáng nhớ , ... Rồi quyết định Ở lại Đào Hoa đảo ,.. nhưng Có lẽ Cuộc sống yên bình , Nhàn nhạ , Không phù hợp với Ngạn Ly... Nên Cô quyết định Rời khỏi đây Khoảng thời gian.
Thời gian Thấm Thoát Trôi qua, Đã qua 1000 năm Nữa, Rời Đào Hoa đảo chắc Phong Nguyệt Trần sẽ Giận lắm Rồi, Lại ở nhân gian ngàn năm , ... Cũng là Ngàn năm nay Ngạn Ly và Phong Nguyệt Trần cũng có một Bảo Bảo rất dễ thương ...
\- Tiểu Dương , Đâu rồi ...
Tiểu Dương Đòi Dắt đi dạo Ngoài chơi, Nhưng tích tắt lại Biến mất , Còn cô cũng chẳng giống người Chăm sóc trẻ em chút nào .
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Bên Khác , Phong Nguyệt Trần tím mặt Tức giận, Trốn khỏi Đào Hoa đảo không nói một lời, Ngàn năm nay đi khắp nơi tìm Cô thật sự rất là khó khăn ...A .
Hắn đang đứng bây giờ Là trên nóc nhà Nhìn xuống dưới mà Tìm Tiểu nương tử của Hắn , Nhưng lại Vô tình Nhìn thấy Một nhóm Đang Bắt một cậu bé khoảng 8 tuổi dồn vào một góc Khuất.
Nhóc đó Nhìn Đa phần điều giống Hắn , Mắt sáng rực trông mưu mô , tóc Cột cao Trông rất đáng yêu, Miệng nhỏ kia rất giống Người Hắn muốn tìm.
Cậu Nhóc nhìn xung quanh , Chẳng có ai thì bẻ khớp tay cười cười..
\- Mẫu Thân không ở đây, Giờ Các người muốn đánh à...
Nhìn thằng nhóc kia Tuy nhỏ con mà Đạt đến Nguyên Anh Hậu Kỳ , Tay chân nhanh nhẹn phút chốc Hạ Được một đám người gây sự... Lại Lục lọi lấy hết tiền của bọn chúng ...
\- Haha... Cũng may là Ta nếu là Mẫu Thân các người chết từ lâu rồi.
Tiểu Dương Nhảy lên Cao chạm mặt với Phong Nguyệt Trần, Thấy Hắn Nhìn mình chằm chằm .. Tiểu Dương Ngây ngô , Bước đến bên cạnh thì thấy rất giống nhóc .
\- Thúc ... Sao Thúc Giống ta vậy, Thúc là Yêu hay là Ma ...
Phong Nguyệt Trần Gương mặt không biến sắc quay lưng đi, tìm cô mới là quan trọng nhất.
Nhờ Theo Cảm nhận của Nhẫn không gian Và khế ước sinh tử , Mà tìm đến đây , Nơi Mang tên Thành Trường An này..
Ngàn năm Nay không biết cô thay đổi thế nào Nữa, Chỉ cần Còn nhớ Hắn Là Tốt rồi.
Đi qua một Di Hồng Diện thì Cảm nhận Càng rõ ràng hơn, Hắn Trầm mặt lại Đến lầu xanh Nữa , Vương Ngạn Ly.. Ngươi thật sự Muốn Hắn giết hết người ở Thành này sao.
Hắn Bước vào Di Hồng Diện , thì Bao nhiêu ánh mắt sáng rực nhìn Hắn , Dù là Nam Nhân Cũng phải nhìn Hắn không chớp mắt , Nữ Nhân Ánh mắt trái tim Hình Hắn Lưu luyến, Dù Mấy Nghìn năm Hắn vẫn thu hút Được nhiều Ánh mắt Vậy .
\- A~ Công tử....Lần đầu tiên đến đây sao...
Bao nữ nhân quay quanh hắn Như Kiến , Hắn liếc Nhìn Xung quanh, Thì thấy Một người Dáng người Rất Quen , Thân Hình nhỏ nhắn , Mà xung quanh lại có rất nhiều nữ nhân Bên cạnh a.
Dịch chuyển nhanh đến Đó , Nhanh chóng Nắm chặt cổ tay Ngạn ly Bằng Ánh mắt Trầm tư , Cô đã uống quá nhiều rồi , Đến ửng đỏ cả mặt ...
\- Ơ.... Tiểu mỹ nhân ...
Ngạn ly Rút tay Lại Hai tay sờ sờ mặt hắn cất tiếng ..
\- Tiểu Mỹ Nhân... A..
Hắn thở dài , Lại uống say như vậy , Đến cả Hắn mà Cũng không nhận ra , Thật sự Khiến hắn Muốn Giận mà không được Mà.
\- Ngạn... Là Ta ... Nhìn kỹ đi...
Ánh mắt