Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Kỹ năng của Linh Quỳnh chuyên nghiệp hay không thì Khương Tầm Sở không biết, vì toàn bộ lực chú ý của hắn đều đặt ở chỗ khác.
Chờ Linh Quỳnh nói xong, đáy lòng Khương Tầm Sở mới thở phào nhẹ nhõm một cái, lùi về sau.
Vết thương bị cắn trên đùi, được cột một cái nơ con bướm xinh đẹp, rất nữ tính.
"Thay thuốc thêm vài lần để tránh nhiễm trùng là được." Linh Quỳnh nghi hoặc "Nhưng mà, vì sao anh biến dị chậm như vậy?"
"Tôi cũng không biết." Khương Tầm Sở thả ống quần xuống, sửa sang lại quần áo, vẫn ngồi ngay thẳng.
Linh Quỳnh lại như không xương, lười biếng mà dựa vào ghế.
"Zombie cắn anh và những con zombie khác không giống nhau sao?"
Khương Tầm Sở lắc đầu: "Lúc ấy quá rối loạn, không chú ý tới."
"A." Linh Quỳnh ngước mắt cười khẽ "Người tốt sẽ gặp may mắn."
Kiểu tình huống này của nhãi con, nếu như trên TV, chắc chắn là vai chính nha!
À......Cũng có khả năng là vai boss phản diện.
Cánh môi Khương Tầm Sở mấp máy, lẩm bẩm: "May mắn sao......"
Linh Quỳnh gật đầu, con ngươi đảo một vòng, "Đám người lúc trước đi cùng anh muốn làm gì vậy "
"Tôi không biết, vừa đi được nửa đường tôi ngất đi rồi, vừa tỉnh lại đã thấy mình ở trong xe."
Trong xe trừ hắn, còn có không ít người sống sót.
Nhưng mà những người sống sót cũng tương đương với tù binh.
"Bọn họ vì sao lại gϊếŧ người sống?" Vừa lên liền hung tàn như vậy, đến cơ hội nói chuyện cũng không cho.
Khương Tầm Sở: "Không rõ ràng lắm."
Khi đám người kia gặp được người sống sót, có người gϊếŧ chết, có người không, những người trong xe cũng không biết tại sao.
Trong xe nam nữ già trẻ đều có, Khương Tầm Sở cũng nhìn không nhìn ra quy luật gì.
Giống như đám kia người chỉ quyết định gϊếŧ hay không dựa vào tâm trạng.
Khương Tầm Sở ở trong đội ngũ kia, cũng chỉ tầm chưa đến một ngày, cho nên không biết được nhiều thứ lắm.
Linh Quỳnh hỏi không bát quái ra được thứ đặc biệt nào...... Manh mối, liền không nói tiếp về chuyện này, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Để đảm bảo an toàn, hai người ở cùng một phòng.
Linh Quỳnh không biết từ chỗ nào lấy ra một cái khăn trải giường sạch sẽ trải lên, còn thay áo ngủ, chỉ thiếu đắp mặt nạ...... Được, cô đắp luôn rồi.
Mạt thế còn kỹ đến mức này, Khương Tầm Sở cũng là lần đầu tiên thấy.
Mấu chốt vấn đề là, cô lấy mấy thứ này từ nơi nào?
Linh Quỳnh trực tiếp bá chiếm giường, chỉ để lại cho Khương Tầm Sở một cái ghế sô pha.
Hắn dịch lên trên sô pha, mới vừa ngồi xuống liền nghe người nằm bên kia nhân đạo: "Giường lớn như vậy, tôi có thể chia cho anh một nửa a."
"...... Không cần, cảm ơn." Trong hoàn cảnh như vậy, cũng không cần phòng bị nữa à?
Sô pha còn tính là khá rộng, Khương Tầm Sở nằm cũng không khó chịu, cho nên ngủ ở đâu cũng như nhau.
Chỉ là hoàn cảnh oi bức, căn bản không ngủ được.
...
Ngoài thành.
Một chiếc xe tải dừng ở ven đường, ngoài xe có người đứng hút thuốc, ánh đèn mờ ảo le lói.
"Anh Thiên." Một cái đầu ló ra từ cửa sổ xe: "Chúng ta phải chờ tới khi nào? Lỡ như cô ấy không ra ngoài được thì làm sao?"
Phòng Tam Thiên ném đầu mẩu thuốc lá xuống , dùng chân nghiền nghiền, "Chờ đến buổi sáng ngày mai rồi nói sau."
Lúc trước Linh Quỳnh đã tách bọn họ ra.
Bọn người Phòng Tam Thiên cũng khá may mắn, đi đường đều rất thuận lợi, không gặp được con zombie nào, một đường đi ra tới.
Cô cũng chưa từng nói cần bọn họ chờ cô, nhưng mà Phòng Tam Thiên đã nói qua sẽ chờ cô ở ngoài thành phố.
Tốt xấu cũng coi như là cùng hoạn nạn có nhau, cũng là cô đã cứu bọn họ, cũng không thể bỏ đi như vậy.
...
Chân trời vừa mới nổi lên màu trắng xóa, xua tan hết những bóng tối u ám của thành phố đi.
Linh Quỳnh đứng trên ban công, nhìn phế tích thành phố nơi xa.
Nhưng mà trước mắt cô lại là trang chủ của trò chơi.
Cô đang xem tư liệu của Khương Tầm Sở.
Sau khi Khương Tầm Sở bị cắn vẫn luôn không biến dị, bị vài người bắt cóc, vì cảm thấy hắn không biến dị, khẳng định có công dụng lớn.
Hắn cũng ở đội ngũ trước đó.
Bất quá không có may mắn như hiện tại gặp được Linh Quỳnh.
Hắn rất nhanh đã bị người trong đội ngũ kia phát hiện dị thường, đem hắn nhốt lại.
Những người đó lấy máu hắn, dùng hắn làm vật thí nghiệm.
Thậm chí còn cho hắn uống viruss zombie..
Khương Tầm Sở thật vất vả mới tìm được cơ hội chạy trốn, nhưng những người gặp được trên đường lại đều không phải cái thứ tốt đẹp gì.
Cuối cùng chết rất thảm.
...
Khương Tầm Sở ( 1/18 )
Linh Quỳnh nhìn về phía sau một cái, nam sinh nghiêng người nằm trên sô pha, ánh sáng phác họa ra hình dáng sườn mặt xinh đẹp của nam sinh.
Ai.
Dù sao mạt thế cũng không có gì để mua, vậy...... Rút thẻ đi.
Dù thế nào cũng phải làm con yêu trở nên tốt hơn.
Linh Quỳnh mở kho thẻ