Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Cố Ninh Lộ đã xảy ra xung đột với những người khác và bị gọi đi giảng đạo lý.
Lúc tan học, Linh Quỳnh nhìn thấy mẹ của Cố Ninh Lộ vội vàng chạy đến.
Linh Quỳnh đứng dưới dù, chờ mẹ Cố Ninh Lộ biến mất, rồi mới đưa mắt nhìn lại "Đi thôi."
Mạc Ngôn: "Tiểu thư, bây giờ chúng ta về nhà à?"
" Về làm gì?"
"Vậy ngài muốn đi đâu?"
"Đi chơi, đi mua sắm chứ sao." Linh Quỳnh rất vui vẻ " Tiền của Cố Ninh Lộ không dùng thì phí, cũng không thể đợi đến lúc cô ta đòi lại được."
Mạc Ngôn: "???"
. . .
Linh Quỳnh với Mạc Ngôn ra khỏi trường học, Mạc Ngôn đi lấy xe, còn cô một mình cầm dù đứng trước trường học.
Lúc này có rất nhiều người tới đón học sinh, xe đến xe đi rất nhiều, không biết có phải là Mạc Ngôn bị kẹt xe hay không mà một lúc lâu cũng chưa thấy quay lại.
Linh Quỳnh nhàm chán đủ kiểu đứng chờ ở cửa trường học.
Ngay lúc này, có mấy nữ sinh kéo bè kéo bạn đi tới, có nữ sinh vui đùa ầm ĩ cùng bạn mình, bị bạn đi cùng đẩy xuống, trực tiếp vọt tới Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh vốn có thể tránh, nhưng bên cạnh có người, mọi người lại cầm ô, hạn chế hành động của Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh chỉ có thể nhích qua bên cạnh một chút, khiến nữ sinh đụng trúng bả vai Linh Quỳnh.
"Đứng chắn ở đây làm gì hả?" Người bị đụng còn chưa nói gì, người đụng đã bất mãn lên tiếng.
"Cậu đụng cậu ta làm gì?" Một giọng nói chen vào từ đằng sau "Cậu ta có bệnh, đụng chết rồi có bồi thường nổi không?"
Linh Quỳnh: ". . ." Ta cảm thấy ta bị mắng.
Mấy cô gái: ". . ."
Sau khi mấy cô gái thấy rõ người đứng sau là ai, liếc nhìn nhau, nhanh chóng chuồn đi.
Cố Ninh Lộ: "Đứng lại!"
Mấy cô gái quay lại một cách cứng nhắc.
"Xin lỗi."
"Thật xin lỗi." Mấy cô gái trăm miệng một lời, sau đó nhanh chóng chạy.
Linh Quỳnh nghi ngờ nhìn về phía Cố Ninh Lộ.
Cô ta điên rồi à?
Cố Ninh Lộ nhìn vào ánh mắt của Linh Quỳnh, hơi né tránh, khuôn mặt biến dạng mắng mỏ "Nhìn cái gì mà nhìn? Đừng cho là tôi giúp cô, tôi đây chỉ là sợ cô chết ở chỗ này, mẹ tôi còn ở trong đó, nếu cô xảy ra chuyện gì, cái này nồi nói không chừng chúng tôi còn phải cõng."
Vừa rồi Cố Ninh Lộ nhìn thấy cô đứng ở cửa ra vào, phản ứng đầu tiên chính là cái dáng người mỏng manh ốm yếu đó, phỏng chừng chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay mất.
Sau đó thì nhìn thấy có người đụng vào cô.
Cũng không biết làm sao đầu óc nóng lên, liền chạy tới. . .
Cố Ninh Lộ tự an ủi mình, xem như trả lại ân tình của cô hôm nay.
Không thì cô ta cũng không biết bên cạnh mình có thứ ăn cây táo rào cây sung. . .
"Tiểu thư." Xe Mạc Ngôn dừng lại bên cạnh hai người "Mời ngài lên xe."
Linh Quỳnh mở cửa xe ra, cửa xe còn chưa kịp đóng, Cố Ninh Lộ cũng lên xe theo.
Mạc Ngôn: "Ninh Lộ tiểu thư?"
"Tiện đường, cùng đi đi."
"Không tiện đường." Linh Quỳnh nói.
Cố Ninh Lộ cười lạnh: "Mưa lớn như vậy, cô không về nhà thì đi đâu cơ chứ? Chỉ quá giang xe cô một lúc thôi mà, hà tất gì phải keo kiệt như vậy?"
". . ."
Làm sao có thể nói với cô, là tôi muốn đi tiêu tiền của cô đây?
"Mẹ cô không phải tới đây à, cô đi theo bà ấy đi." Làm gì mà phải đi xe của tôi, chúng ta là đối thủ một mất một còn cơ mà? Xin cô tôn trọng đối thủ chút đi!!
Cố Ninh Lộ: "Cô đánh nhau ở trường học rồi mẹ cô bị gọi đến, cô có dám ở cùng mẹ cô nữa không?"
Linh Quỳnh: ". . ."
Linh Quỳnh sợ Cố Ninh Lộ biết mình đi tiêu tiền của cô sẽ đánh mình, cho nên nói với Mạc Ngôn về nhà trước.
Đưa Cố Ninh Lộ trở về, sau đó Linh Quỳnh mới đi bay nhảy.
"Tiểu thư, tiểu thư Ninh Lộ này bị làm sao thế?"
Linh Quỳnh trầm tư một lát, nghiêm túc nói: "Có lẽ có vấn đề về đầu óc a."
Mạc Ngôn: ". . ."
Mạc Ngôn không dám ý kiến gì nữa, im lặng lái xe.
. . .
Linh Quỳnh tiêu hết toàn bộ tiền vừa hố Cố Ninh Lộ xong, tâm tình cực tốt đi ra khỏi cửa hàng.
Mạc Ngôn bỏ đồ vào trong xe cho cô.
"Tiểu thư, mẹ của ngài đang ăn cơm ở gần đây, mời ngài đi qua một chuyến."
Linh Quỳnh có chút bất ngờ: "Mẹ trở về rồi à?" Sau khi cô đến phó bản này còn chưa được gặp mẹ của nguyên chủ.
Mạc Ngôn: "Đúng vậy, vừa về hôm nay."
Mẹ của nguyên chủ. . .
Mẹ của nguyên chủ - Quách Hải Lan, hám lợi là không thể phủ nhận, thế nhưng bà ta cũng có bản lĩnh, có thể giúp cha Cố làm việc.
Cho nên con gái của bà mới có thể mang họ Cố.
Quan hệ giữa nguyên chủ với Quách Hải Lan không quá kém, nhưng đôi