Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Khương Húc không muốn báo cảnh sát, nhưng mà không biết là ai vụиɠ ŧяộʍ báo, sau đó cảnh sát cũng tìm tới cửa.
Người Khương Húc tìm kia vì sợ nên bỏ chạy trước.
Hắn không chạy còn may, trực tiếp chạy trốn, ngược lại gây chú ý đến cảnh sát.
Sau khi bị bắt trở về, hắn bởi vì sợ, rất nhanh liền khai hết.
Hắn nghe Khương Húc sai khiến, đem bình nước kia đưa đến gian phòng của Lục Văn Từ.
Nhưng hắn cũng không biết vì cái gì cuối cùng sẽ xuất hiện trên mặt bàn Khương Húc.
Chỗ Khương Húc nghỉ ngơi vừa lúc ở chỗ giám sát đoàn làm phim quay không tới, cũng không có người chú ý tới là ai đem bình nước kia đặt ở chỗ đó .
Nhưng cái này chung quy là Khương Húc tự làm tự chịu.
Cũng không có ai sẽ đồng tình với hắn.
Khương Húc xảy ra chuyện như vậy, không có cách nào tiếp tục quay phim, cuối cùng chỉ có thể thay người.
......
Bởi vì chuyện của Khương Húc, đoàn làm phim đình công một ngày.
Sau khi Lục Văn Từ lấy lời khai, tiếp tục đợi trong khách sạn.
"Bình nước kia......" Lục Văn Từ nghĩ nửa ngày, vẫn là mở miệng hỏi Linh Quỳnh, "Là ngươi làm sao?"
Lúc đó nàng đột ngột hỏi một câu......
Cũng rất kỳ quái.
Linh Quỳnh uốn người trên ghế sa lon chơi game, nghe thấy vấn đề của Lục Văn Từ, cái cằm hếch lên, nhưng ánh mắt như cũ vẫn rơi vào trên màn hình.
"Ba ba không phải đã nói về sau bảo kê ngươi sao." Đều cho thằng nhãi con hết tiền rồi, sao có thể bị người khác khi dễ.
Muốn khi dễ cũng chỉ có thể là nàng khi dễ!
Hừ!
Lục Văn Từ: "......"
Cho nên là ngươi ?
Lục Văn Từ: "Vạn nhất bên trong là có thể là thuốc độc chết người, ngươi...... Đó là gϊếŧ người, ngươi không sợ sao?"
Linh Quỳnh 'Ngô' một tiếng, "Ta đã quan sát qua, nơi đó không có giám sát."
Lục Văn Từ: "......" Cho nên vấn đề gϊếŧ người thì sao?
Linh Quỳnh lại kiêu ngạo bổ sung một câu, "Vân tay ta cũng lau sạch sẽ , ta rất chuyên nghiệp."
Lục Văn Từ: "......"
Cái sự chuyên nghiệp này vẫn là không cần đi.
......
Chạng vạng tối Trần Phương Xuyên mới tới nơi, thuận tiện mang theo một trợ lý, về sau liền đi theo Lục Văn Từ.
Trần Phương Xuyên trong khoảng thời gian này có một nghệ sĩ dính scaldal , hắn vội vàng đến tối tăm mặt mũi, Lục Văn Từ bên này vẫn không có quan tâm chu đáo.
Chủ yếu là Lục Văn Từ rất hiểu chuyện, đặc biệt bớt lo.
Lục Văn Từ thuận tiện hỏi hắn chuyện Linh Quỳnh là phó người đại diện.
Mặt mũi Trần Phương Xuyên tràn đầy mơ màng: "Cái gì phó người đại diện?"
Lục Văn Từ cũng cảm thấy Linh Quỳnh là đang nói hươu nói vượn.
Lúc này nghe thấy Trần Phương Xuyên hỏi như vậy, một điểm kỳ quái cũng không có, ngược lại có cảm giác bất đắc dĩ 'Quả là thế '.
Trần Phương Xuyên có quan hệ khá rộng rãi, tại trong đoàn phim nghe được, Linh Quỳnh là dựa vào nhà đầu tư lấy được giấy thông hành.
"Ngươi cùng nàng vẫn là nên giữ một khoảng cách." Trần Phương Xuyên căn dặn hắn, "Về sau chờ ngươi phát hỏa, một chút chuyện nhỏ đều sẽ trở thành lịch sử đen."
Trần Phương Xuyên biết Lục Văn Từ có thể ký hợp đồng với Việt Ảnh, công lao chủ yếu là bởi vì tiểu cô nương kia làm bánh vẽ, thuyết phục Việt Ảnh giải trí.
Lục Văn Từ nhảy ra khỏi hố lửa toàn bộ nhờ nàng, vị kia thân phận cũng không đơn giản.
Cho nên không để bọn hắn qua lại rất không thực tế.
Chỉ có thể căn dặn Lục Văn Từ chú ý một chút.
Lục Văn Từ: "......"
Nàng bây giờ đã bá chiếm giường vốn là của hắn, muốn làm sao giữ một khoảng cách?
Linh Quỳnh lý do mười phần đầy đủ, nàng không có thẻ căn cước, không có cách nào thuê phòng khác.
Trần Phương Xuyên cùng Lục Văn Từ nói thêm một chút chuyện, thấy thời gian không còn sớm, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Được rồi, ngươi quay phim cho tốt, có vấn đề gì trực tiếp liên hệ ta, ta sẽ giúp ngươi xử lý, công ty chúng ta có phúc lợi cho nghệ sĩ rất tốt, đừng như lần trước."
"Ân, cảm tạ Trần ca."
......
Linh Quỳnh lúc này đang nằm trên giường nhìn đồ giám(*).
*Đồ giám: Sổ hướng dẫn.
Tấm thẻ bài hai mươi tám kia nội dung đã thay đổi.
Thiếu niên nghiêng người ngồi ở trên ghế, ánh mắt hơi có vẻ phiền muộn, một cái chân cong lên đạp vào rìa ghế, một cái chân gác lên cái ghế bên cạnh.
Hắn không có đeo giày, lộ ra mắt cá chân trắng nõn, đến ngón chân tựa hồ cũng lộ ra dụ hoặc.
Linh Quỳnh che ngực, trái tim thiếu nữ đập bịch bịch không ngừng.
Đây là thần tiên từ đâu đến a......
Muốn!
Cái thẻ ' Ánh sáng hy vọng' kia vẫn không xảy ra biến hóa, đoán chừng muốn chờ 《 Thịnh Thế Thiên Hạ 》 bộ phim này quay xong, hoặc phát sóng mới có thể đổi.
Suy nghĩ một chút tạo hình của Lục Văn Từ ......
Linh Quỳnh nhịn không được lộ ra nụ cười bà dì, đồng thời lộn một vòng trên giường.
【 Tình yêu, có phải hay không rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ.】 Vinh Diệu lộ đầu, 【 Kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn cũng có thể rút được a.】
Linh Quỳnh trong nháy mắt trở mặt, vô tình đóng đồ giám lại.
"Lăn!"
Mỗi ngày đều lừa gạt khắc, còn có đạo lý hay không!!
Ba ba là loại người không thể tự kiềm chế sao?
...... Ba ba là!!
Linh Quỳnh ủy ủy khuất khuất chuẩn bị nạp tiền, nhưng mà phát hiện nàng không có tiền.
Rất tốt, nghèo khó khống chế được năng lực tự kiềm chế của ta.
【......】
Linh Quỳnh thở dài, "Rút thẻ quá phí tiền."
Vinh Diệu nhịn không được, 【 Tình yêu, ngài chạm vào lương tâm mà nói xem, đến cùng vì mục tiêu nhân vật khắc được mấy đồng tiền?】
Vinh Diệu cảm thấy mình không thể cõng cái nồi này.
Tiền nàng rút thẻ cùng tiền nàng tiêu hết so ra, ngay cả một cái số lẻ cũng không sánh được.
Làm sao cứ nói rút thẻ phí tiền?
Đến cùng là ai phí tiền hơn?
"Khắc kim nên vừa phải, không thể trầm mê trò chơi khắc kim." Linh Quỳnh nắm chặt tay nhỏ, "Làm thanh niên tốt hăng hái cố gắng."
【...... Ngài vui vẻ là được rồi.】
......
Lục Văn Từ ở bên ngoài đọc thuộc lời thoại, thấy Linh Quỳnh