Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Thẩm Tần Xuyên không biết cây gân nào không đúng, ngày thứ hai vậy mà tìm tới cửa.
Sáng sớm đi ra ngoài liền đụng vào Thẩm Tần Xuyên, Linh Quỳnh cũng rất cạn lời.
Nói đừng đến quấn lấy nàng, làm sao lại nghe không hiểu chứ?
"Ngươi làm sao còn ở nơi này?" Đối với nơi này, Thẩm Tần Xuyên rất là phản cảm.
Trong tay nàng thiếu tiền sao?
Cần ở loại chỗ này sao?
Linh Quỳnh nhún vai, "Thẩm tiên sinh, ta ở trên trời cũng là tự do của ta, không mượn ngươi xen vào a."
"......"
Thẩm Tần Xuyên rõ ràng cũng không muốn cùng Linh Quỳnh nói dóc, "Ta và ngươi nói chuyện, ngươi cân nhắc như thế nào?"
Linh Quỳnh: "Giúp ngươi lừa bà nội ngươi sao?"
Thẩm Tần Xuyên: "Ngươi yên tâm, mỗi tháng chỉ có thể có mấy lần cần ngươi phối hợp cùng ta."
Linh Quỳnh thở dài: "Không phải ta không muốn giúp ngươi a."
Thẩm Tần Xuyên: "???"
Linh Quỳnh nhịn đau cự tuyệt, "Là ta thiện lương, không đành lòng lừa gạt người già, cho nên Thẩm tiên sinh hay là tìm người khác a."
Nàng còn muốn cùng người giấy yêu đương, chân đứng hai thuyền rồi lật hết làm sao bây giờ?
Qua ải hoàn mỹ mới là mục tiêu của nàng.
NPC nhiều như vậy, ai không phải hố, nam chính tuy là cái hố tốt hơn nhưng đem chính mình nhảy vào hố cũng không tốt nha.
Mi tâm Thẩm Tần Xuyên nhảy lên, "Ngươi cho rằng ta không muốn tìm người khác? Bà nội chỉ nhận ngươi, ngươi có cái gì yêu cầu cứ việc nói."
Linh Quỳnh: "Không phải nguyên nhân này."
Thẩm Tần Xuyên: "Vậy là nguyên nhân gì?"
"Ân......"
"Tô tiểu thư."
Lục Văn Từ từ trong lầu đi ra, hắn đeo khẩu trang che kín mặt, sau khi đi ra mới nhìn rõ Thẩm Tần Xuyên, lập tức cứng đờ tại chỗ, không biết nên đi đến hay không.
Linh Quỳnh quay ngược trở lại, một tay kéo cánh tay Lục Văn Từ, nâng lên khuôn mặt nhỏ, nhìn Thẩm Tần Xuyên nói: "Đây chính là nguyên nhân."
Thẩm Tần Xuyên: "???"
Lục Văn Từ: "......"
Lục Văn Từ theo bản năng nhìn về phía Thẩm Tần Xuyên.
Đây chính là vị hôn phu cũ của nàng?
So với ảnh chụp, người thật nhìn qua đẹp trai hơn một chút, xem xét chính là loại quý công tử nhà giàu đi ra ngoài , giơ tay nhấc chân đều lộ ra quý khí.
Đáy lòng Lục Văn Từ tự dưng sinh ra một chút tự ti.
Linh Quỳnh hướng Thẩm Tần Xuyên mỉm cười: "Phiền phức Thẩm tiên sinh đừng quấn lấy ta, chúng ta thật sự không thích hợp."
Thẩm Tần Xuyên: "......"
Thẩm Tần Xuyên: "???"
Ai muốn cùng ngươi phù hợp?
Linh Quỳnh kéo Lục Văn Từ rời đi, Thẩm Tần Xuyên bị câu 'Chúng ta không thích hợp' làm cho đơ luôn, nửa ngày không có lấy lại tinh thần.
Thẳng đến khi trợ lý gọi hắn, Thẩm Tần Xuyên trầm mặt ngồi trên xe, "Tra một chút nam nhân vừa rồi là ai."
Trợ lý bị áp suất thấp trên người Thẩm Tần Xuyên ép tới thở mạnh cũng không dám, vội vàng đáp ứng.
Trợ lý không dám trì hoãn chuyện này, rất nhanh liền đem tư liệu của Lục Văn Từ đưa đến tay hắn.
Thẩm Tần Xuyên xem xong tư liệu, sắc mặt càng ngày càng trầm xuống.
Phu nhân Thẩm gia không làm, chạy tới cùng một tiểu minh tinh vô danh như vậy xen lẫn cùng một chỗ......
Nàng là đầu óc có bệnh sao?
"Tiểu minh tinh này rất đẹp a." Bạn cầm ảnh chụp đặt ở trước mặt Thẩm Tần Xuyên so sánh, "So với ngươi cũng không kém, chậc chậc, tướng mạo này tuyệt thật."
"Lăn!" Thẩm Tần Xuyên đưa tay giựt lại tấm ảnh trên tay người bạn kia xuống.
"Ngươi làm cái gì vậy." Bạn hắn tiến đến trước mặt hắn, "Ngươi lại không thích Tô Miểu Miểu, làm gì tức giận như vậy?"
Thẩm Tần Xuyên: "......"
Bạn bè nháy mắt ra hiệu với hắn, "Ngươi không phải là thích nàng a?"
"Thích nàng?" Thẩm Tần Xuyên lúc này vẫn phủ nhận, "Đời này đều không có khả năng."
"Vậy ngươi tức cái gì, cho dù nàng cùng tên ăn mày ở cùng nhau cũng không có quan hệ gì với ngươi nha."
Thẩm Tần Xuyên: "Nàng ngay trước mặt của nhiều người như vậy từ hôn, bây giờ cùng một người như vậy ở cùng một chỗ, cho ai mất mặt?"
Hắn -Thẩm Tần Xuyên vẫn chưa bằng một cái tiểu minh tinh mười tám tuyến?
"Vậy ngươi còn tìm nàng nhờ giúp đỡ sao?"
Khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tần Xuyên âm trầm nói , "A, nàng tự sa đọa, ta tìm nàng làm gì!"
Bạn hắn: "......"
Bạn hắn cũng lắc đầu thở dài.
......
Lục Văn Từ quay xong cái bộ phim kia, liền chờ thời gian phát sóng.
Trong lúc đó Trần Phương Xuyên cũng không an bài cho hắn công việc khác, dù sao không có danh khí gì, cũng không phải có tài nguyên đặc biệt nhiều.
Đợi đến khi《 Thịnh Thế Thiên Hạ 》 phát sóng, Lục Văn Từ đột nhiên bạo nổ , fan club trong vòng một đêm thành lập.
Nhân vật của Lục Văn Từ rất sáng chói, mặc kệ là thiết lập nhân vật, hay là kỹ năng diễn xuất của Lục Văn Từ, đều rất được lòng người xem.
Tăng thêm tướng mạo của hắn, không hỏa là trái với ý trời.
Trần Phương Xuyên lúc trước cũng đã nói, chỉ cần hắn diễn xuất thật tốt, hỏa là vấn đề thời gian.
Bản thân Lục Văn Từ lại cảm thấy mê mang.
Hắn bị chèn ép quá lâu, đã quên đi ưu thế của mình.
Cho nên đột nhiên lửa cháy tới, chính Lục Văn Từ cũng thật không dám tin tưởng.
Bộ phim nổi như cồn, công việc Lục Văn Từ liền nhiều lên, bị Trần Phương Xuyên mang theo chạy khắp nơi, thời gian trở về đều giảm bớt.
......
Linh Quỳnh rúc ở trong phòng xem phim, trong tay ôm trái dưa hấu, đào lấy phần giữa ăn.
Lục Văn Từ thật vất vả trở về một chuyến, đi vào đã nhìn thấy bộ dạng này của nàng, dư quang quét đến phim truyền hình trong máy vi tính, lập tức có chút mất tự nhiên.
Chính thời điểm hắn nhìn đã cảm thấy rất khó chịu, bây giờ nàng còn xem, cái loại cảm giác này thì càng mãnh liệt.
"Ngươi xem cái này làm gì?"
"Phim không phải là cho người ta xem sao , ta vì