Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by Tuyết Hạ Bình Chi & Triệu Mộc Hạ.
~~~
Giáng Canh đi nghe ngóng chuyện liên quan tới Phi Long phái.
Giống y đúc những lời đồn đại được lan truyền khắp nơi.
Hai ngày trước Phi Long phái bị người ta tới trộm, nghe nói có rất nhiều xác yêu thú bị tiêu hủy.
Linh Quỳnh mở thanh tiến trình ra, ấn mở tấm thẻ 'Kỳ Lân Đồ ' còn chưa thắp sáng.
Kiến trúc trên mặt thẻ rất giống mộ thú.
Vừa mới đầu cô còn không thấy rõ là thứ đồ gì, chỉ biết là một đống xương cốt trắng hếu......
Linh Quỳnh đóng thanh tiến trình lại, quyết định: "Chúng ta đến mộ thú."
"......"
Giáng Canh khựng lại mấy giây, bày ra vẻ mặt tuyệt vọng, "Tiểu tổ tông, đến mộ thú làm gì vậy?"
Bây giờ bọn họ cũng là nhân vật chính trong nhiều tin đồn lắm, có biết không?
Khắp nơi bên ngoài, ai cũng nói người dùng yêu pháp gϊếŧ người tu luyện đấy.
Những người kia truyền tin rất có căn cứ, nếu không phải ngày nào con cũng đi theo tổ tông thì đã tin sái cổ rồi.
Vì sao bây giờ còn đi xen vào một tin đồn khác?
Cảm thấy độ nổi tiếng chưa đủ cao sao?
Linh Quỳnh nháy mắt mấy cái, nhẹ nhàng nói, "Đi xem qua thôi, ta chưa bao giờ thấy mộ thú."
"Các trưởng lão đã thúc dục nhiều lần, tiểu tổ tông, chúng ta thật sự phải trở về." Giáng Canh khuyên can.
Linh Quỳnh: "Muốn trở về thì ngươi tự trở về đi, dù sao ta cũng không quay về."
Giáng Canh: "......"
Hắn về làm gì?
Để cho các trưởng lão lần lượt đến đánh sao?
......
Trước khi mộ thú của Phi Long phái bị trộm, thật ra không ai biết vị trí chính xác của nó ở đâu.
Nhưng mà sau khi bị trộm, cửa vào mộ thú đột nhiên lộ ra bên ngoài, lại còn bị hủy đi không ít thứ, cho nên trong thời gian ngắn không có cách nào giấu đi được.
Phi Long phái bây giờ phòng giữ thú mộ cực nghiêm, bên trong môn phái chỗ nào cũng có thể thấy được đệ tử tuần tra, chỉ sợ ai đó ngấp nghé mộ thú.
Linh Quỳnh đi đến cửa ra vào mộ thú, phát hiện đã có người đánh nhau cùng đệ tử Phi Long phái.
Những người này mặc y phục màu đen thống nhất, chỉ lộ ra một đôi mắt, ra tay tàn nhẫn, từng chiêu thức đều muốn lấy mạng người ta.
Đệ tử Phi Long phái căn bản không phải đối thủ của những người này.
Linh Quỳnh bí mật quan sát một lúc, vung tay ra hiệu Giáng Canh đi theo mình.
Giáng Canh khẽ cắn môi, nơm nớp lo sợ làm theo.
Linh Quỳnh tránh những kẻ đang đánh nhau, cẩn thận đi đến lối vào.
Mắt thấy cửa vào ngay phía trước, không biết từ chỗ nào xuất hiện một người, vừa vặn chặn trước mắt bọn họ.
Đối phương rõ ràng cũng ngẩn người một chút, không nghĩ sẽ có người khác ở đây.
Linh Quỳnh đè Giáng Canh đang chuẩn bị rút kiếm lại, khóe môi cong lên độ cong xinh đẹp, cất giọng nhẹ nhàng mềm nhũn hỏi đối phương: "Có thể để ta đi vào không?"
Giáng Canh: "......"
Tổ tông điên rồi sao?
Ánh mắt người kia hơi đờ ra, dần dần mất đi tiêu cự, tiếp đó liền tránh sang một bên nhường đường.
Linh Quỳnh không chút nào ngoài ý muốn nhấc chân đi vào bên trong, bọn người Giáng Canh còn hơi có vẻ mơ màng.
Thật sự...... né ra à?
Giáng Canh và những đệ tử bên người nhìn nhau mấy giây, nghe thấy tiếng đánh nhau bên ngoài, vội vàng đuổi theo Linh Quỳnh.
Cửa vào mộ thú là kiểu trận truyền tống.
Sau khi bước qua tầng ánh sáng trắng, bọn họ đã đứng trong hành lang lát đá đen.
Trên vách tường nạm dạ minh châu, vừa vặn có thể chiếu sáng.
Hai bên hành lang có những cột đá hình trụ cao cỡ nửa người, trên trụ đá trưng bày những bộ xương của yêu thú cỡ nhỏ.
Bọn chúng giống thủ vệ canh gác ở đây.
Nhưng mà có một số trụ đá đã bị nứt gãy, bị chất đống bên tường.
Mặt đất trên hành lang có vết rạn, không biết là vốn có từ trước, hay là kẻ trộm mộ làm.
Linh Quỳnh gõ chân xuống đất, hỏi bách khoa toàn thư: "Ngươi đã từng tới đây chưa?"
"Mộ thú của Phi Long phái, đệ tử cũng chỉ mới nghe nói qua." Lối vào mộ thú từ trước đến nay thần bí không người ngoài nào biết, Nhạc Lộc sơn trang cũng đã tìm thử rất nhiều năm, nhưng vẫn không biết cửa vào ở nơi nào, càng chưa từng tới đây.
Giáng Canh mặc dù chưa từng tới, nhưng cũng thu thập một chút tin tức liên quan tới mộ thú.
"Những thứ này hẳn là cơ quan." Giáng Canh nhìn về chỗ sâu trong hành lang "Nhưng bây giờ xem ra hẳn là đã bị hủy, đệ tử sẽ đi trước thăm dò đường."
"Được."
Giáng Canh ở phía trước dò đường.
Toàn bộ hành lang không có gì nguy hiểm, chính xác giống như bị người ta phá hủy từ trước.
Toàn bộ cung điện dưới đất cực kì ngoằn ngoèo, cùng với rất nhiều bộ hài cốt yêu thú xếp trên những kệ đá khác nhau.
Nhưng mà Linh Quỳnh cũng chưa nhìn thấy cái chỗ trên mặt thẻ kia.
Cái chỗ kia nhìn qua...... Có khung cảnh chung quanh rất âm u, tất cả đều là đá chưa được mài nhẵn.
Đủ loại