Cô lại lần nữa mở cửa phòng vệ sinh.
Còn chưa có đi ra ngoài, lại đối mặt với đôi con ngươi đỏ đậm.
Tô Thanh Triết không biết khi nào đã đi tới.
Thấy là cô, hắn sững người một chút, đáy mắt xẹt qua một tia phẫn nộ.
"Hoá ra là cô!......"
Nam nhân chống khung cửa, rống đến hữu khí vô lực.
Con ngươi lại nhanh chóng rũ xuống.
Đáng giận, vì viên thuốc đó, nữ nhân làm cho hắn chán ghét trước mặt, cũng đều có điểm...
"Rầm!!!"
Tô Thanh Triết còn không có bổ não xong, cửa phòng vệ sinh lại nặng nề đóng lại.
Hắn bỗng chốc có chút kinh ngạc.
Nhưng giây tiếp theo, cả người lại đột nhiên ngã gục xuống dưới, đổ ở cửa, tiếp tục mê mang mà giãy giụa.
Bởi vì cánh cửa là kính mờ, Hạng Tinh có thể nhìn thấy một thân ảnh chặn ở cửa.
Cô buồn rầu mở miệng.
"Áp Áp, có biện pháp nào để ra ngoài không?"
Hạng Tinh sờ sờ kẹp tóc hình con vịt nhỏ màu vàng, nghiêm túc hỏi.
Cô không muốn chất xám bị lãng phí vào những người và những việc không liên quan đến việc hưởng hạnh phúc của mình.
Loại sự tình này giao cho Áp Áp thì tốt rồi.
[ Cái này......]
Áp Áp suy nghĩ một chút, linh quang chợt lóe.
[ Bằng không dội cho hắn thùng nước lạnh, làm hắn thanh tỉnh một chút đi, trên TV đều là diễn như vậy. ]
Hạng Tinh vỗ vỗ tay: "Nghe rất có lí."
Cô lập tức xoay người sang chỗ khác, ở trong phòng vệ sinh tìm được các xô nhỏ.
Đem túi nilon bên trong lấy ra, đặt sang một bên.
Mở vòi, lấy nước, di chuyển tới cửa, liền mạch lưu loát.
......
Bên ngoài, Tô Thanh Triết cảm giác chính mình đã tới điểm giới hạn.
Một mùi hương say lòng người ập đến.
Tô Thanh Triết thần sắc chấn động, nhảy dựng lên.
"Rầm!!!"
Một cảm giác lạnh thấu tim, còn có một mùi lạ......
Hắn giật mình, rũ mắt nhìn xuống.
Chỉ thấy người mà hắn ghét kia đang ôm cái thùng rác vẫn còn nhỏ giọt, im im lặng lặng nhìn chằm chằm hắn.
"...... Cô!!"
Tô Thanh Triết hơi chút thanh tỉnh , tức giận đến oa oa kêu to.
Hạng Tinh lại không nói nửa lời, chỉ thừa dịp hắn đứng dậy,