Cô gấp không chờ nổi, bắt đầu mở từng cái từng cái một.
Chu bá tặng một cái áo màu trắng có mũ trùm đầu bằng nhung, trên mũ còn có đôi tai thỏ thật dài có thể đong đưa theo điều khiển, siêu cấp đáng yêu.
Trợ lý Hứa tặng một bao đồ ăn vặt nhập khẩu, tuy rằng nó chứa nhiều hàm lượng calo, nhưng mà.... cô thích.
Người xấu nói ăn được là phúc, hơn nữa cô ăn hoài cũng không mập.
Bạch Giản tặng một sợi dây chuyền hình thiên nga được chế tác tỉ mỉ, cô còn chưa kịp thưởng thức đã bị Áp Áp quạc quạc chiếm làm của riêng.
Trong hộp quà mà Bạch Giản đưa còn có một lá bùa bình an thêu hai đoá hoa tinh xảo, không cần đoán cũng biết là của ai.
An Nhã đại diện cho nhân viên An Hoà tặng một bộ tinh dầu massage và quyển sách hướng dẫn, còn kèm theo một câu.
_ _ Làm ơn làm cho Lục tổng về nhà đúng giờ tan tầm!
"....."
Hạng Tinh đọc không hiểu lắm, nhưng vẫn ngửi được bên trong có mùi kỳ lạ.
Đành phải lặng lẽ đem phần quà này giấu xuống dưới.
Các hộp quà còn lại đa phần là giống nhau, Hạng Tinh mở mãi cũng có chút buồn chán.
Điều quan trọng chính là.
Trong này không có quà của Lục Thiệu Khiêm.
Trong lòng lại dâng lên một cỗ bất an.
Hắn sẽ không... thật sự giống như nam chính trên TV, không quan tâm đến việc này đi?
....
Không đâu!
Hạng Tinh cắn môi, dùng sức lắc đầu, đem ý nghĩa rối loạn đó ném đi.
Hôm nay là ngày quan trọng, cô không cần suy nghĩ lung tung.
Hạng Tinh từ trong đống quà đứng lên, xoa xoa bụng.
Có hơi đói.
Là một chuyên gia hưởng phúc, cô không thể bạc đãi bản thân.
Nghĩ vậy, cô lại