Edit: cầm thú
Một người một miêu, đang mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.
Trước đó không lâu, con bạch miêu này đột nhiên phun ra một câu, làm cho Lạc Vô Tình đứng một bên vô cùng hoảng sợ, ngược lại Lăng Hiểu chẳng chút gợn sóng, đuổi đồ đệ của mình đi, sau đó Lăng Hiểu mang con linh thú này về phòng.
Hiện tại, bọn họ đã nhìn nhau khoảng chừng một phút đồng hồ.
Địch bất động, ta bất động.
Nhưng mà...
Hơi đau mắt nha.
"Qủa nhiên, ta phải hầm ngươi lên ăn thôi!"
Lăng Hiểu dụi dụi mắt, vừa nói chuyện vừa lấy một cái nồi lớn màu đen trong nhẫn trữ vật ra ngoài.
Đây không phải là nồi bình thường, cái này là dùng huyền thiết ngàn năm để tạo ra linh khí, ừm, chủ yếu sử dụng để... để hầm nấu các loại mỹ thực, bao gồm cả linh thú.
"Khốn nạn!"
Nhìn Lăng Hiểu xong nhìn qua cái nồi lớn màu đen, bạch miêu liền lui về phía sau hai bước, lông toàn thân dựng đứng lên: "Không cần phải chơi lớn như vậy chứ? Ta là thần thú Thượng Cổ đó!"
"Ha ha."
Lăng Hiểu cười nhẹ: "Vừa hay ta chưa từng nếm thử thần thú Thượng Cổ..."
"Im miệng!"
Tiểu bạch miêu lui về phía sau, con ngươi hiện lên một ánh sáng kì dị: "107, ngươi đừng quá đáng, tốt xấu gì mọi người cũng là NPC cao cấp."
"Hả...?"
Nghe được lời bạch miêu nói, sắc mặt Lăng Hiểu thay đổi một chút: "Ngươi cũng là NPC cao cấp?"
Giờ phút này, Lăng Hiểu cực kì kinh ngạc, bởi vì từ khi trở thành NPC cao cấp, thế giới <<Vô tận tu tiên>> này là thế giới đầu tiên nàng chấp hành nhiệm vụ, nàng ở đây sống mấy trăm năm, nhưng đây là lần đầu gặp người cùng nghề.
"Ngươi là NPC cao cấp của Thiên Diễn Tông, chắc là thủ hạ của Lạc Vô Tình rồi? Tại hạ bất tài, là NPC cao cấp thủ hạ của nam chủ Tiêu Ninh."
Bạch miêu theo bản năng ngẩng đầu, bộ dáng có vẻ vô cùng tự hào.
"Ta xem nhật kí quản lí công việc rồi."
Trong đầu Lăng Hiểu hiện lên nhật ký quản lí công việc của bản thân ở thế giới này, hơn nữa còn sàng lọc kịch tình một lần.
<<Vô tận tu tiên>> nam chủ Tiêu Ninh thời điểm còn nhỏ yếu bị người ta đuổi giết, vô nhầm di tích Ngọc Hư phủ, âm kém dương sai kí khế ước