Edit: Tiểu Hy Hy
Beta: Ngạn Tịnh.
----------------
(*) Nguyên văn là lam sấu hương cô (蓝瘦香菇) (lán shòu xiānggū): khó chịu muốn khóc (nánshòu xiǎng kū). Sở dĩ có cách gọi này là vì ở Trung Quốc, có một tiểu ca tên Vi Dũng sau khi thất tình có ghi lại video (tên là Lam Sấu Hương Cô), đại khái là chỉ nỗi buồn khi thất tình, kiểu như "Sao em lại nỡ bỏ lại anh nơi này, anh khó chịu, rất muốn khóc!" Hay đại loại thế, còn hiểu đơn giản hơn nữa thì là bởi hai từ gần âm =))
------
Thơ Tình thấy thần sắc gấp không chờ nổi của Mộc Vũ, lập tức buông chung trà trong tay xuống, tung ta tung tăng đi qua mát xa cho Mộc Vũ, không phải nàng khoe khoang, thủ pháp mát xa của nàng là thuộc hàng đệ nhất, quả nhiên tiểu thư là tuệ nhãn thấy được anh hùng mà.
Khi mát xa có đau nhưng cũng đan xen thoải mái, trong miệng Mộc Vũ còn phát thứ âm thanh khiến người ta mơ màng, Thi Tình thoáng đỏ mặt, nàng cũng không biết tại sao mặt mình lại đỏ, nhưng khi nghe thấy giọng rên nũng nịu của Mộc Vũ, gương mặt này lại không khống chế được mà đỏ lên.
"Chủ nhân, ấn ấn xoa xoa vài cái mà thôi, người cũng đâu cần rên dâʍ đãиɠ như vậy chứ?" Manh Manh cười hì hì nói, thật ra tiếng cười của nó cũng rất dâʍ đãиɠ, nhưng là nó lại tự nhận mình là hệ thống đứng đắn đệ nhất thiên hạ, căn bản không cảm thấy tiếng cười của mình có chỗ nào không ổn.
Mộc Vũ đang hưởng thụ mát xa của Thơ Tình, nhưng cũng không quên đáp lại Manh Manh một câu, "Nếu ngươi không nói năng đàng hoàng, ba ba không ngại dạy ngươi thêm lần nữa." Mộc Vũ nàng luôn am hiểu sâu sắc đạo lý lễ thượng vãng lai mà.
"Hu hu, khó chịu, muốn khóc." Manh Manh bỗng nức nở lên, tuy vừa nghe đã cảm thấy giả tạo, "Lần đầu tiên đau lòng như vậy vì lời nói của một đứa con gái, khó chịu, muốn khóc tại chỗ."
Mí mắt đang nhắm chặt của Mộc Vũ giật giật, chậc, Manh Manh, hồi trước ngươi thích lướt Weibo lắm sao, mấy thứ từ ngữ thời thượng trên Weibo đều biết hết rồi, trên thế giới còn thứ gì mà ngươi không biết nữa không.
Manh Manh hiểu rõ ý nghĩ của Mộc Vũ, trả lời vô cùng đê tiện, "Đương nhiên là có, ta không biết chừng nào ngươi mới lên làm Hoàng Hậu nương nương đấy! Xin đẩy nhanh tiến độ cái đi, ta rất muốn thoát khỏi ngươi."
"À, thì ra là vậy, vậy ta sẽ nhây với ngươi cho đến ngày cuối cùng của nhiệm vụ." Tặng ngươi một gương mặt mỉm cười, tự mình từ từ thể nghiệm đi.
Manh Manh cảm thấy uy hiếp của Mộc Vũ thật đáng