Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Không ngờ Cố Hoài ngồi cạnh mình lại gửi tin nhắn cho mình, Kỳ Nguyệt không khỏi hoảng sợ.
Anh bận như vậy vẫn nghe cô và Tề Thư Hàng nói nhỏ sao?
Tuy nhiên, tin nhắn bất ngờ của Cố Hoài đã phá vỡ sự xa cách sau một tuần không gặp của hai người.
Kỳ Nguyệt đáp: [ Không phải... Tớ chỉ... ngại nói rất thân với cậu mà thôi! ]
Cố Hoài trả lời rất nhanh: [ Không nhận ra thư kí nhỏ? ]
Kỳ Nguyệt câm nín che mặt: [ Sao có thể chứ! Hoàn toàn ngược lại! Tớ sợ người ta cảm thấy tớ đang khoe khoang! ]
Cố Hoài: [ Cứ việc khoe khoang. ]
Câu này làm Kỳ Nguyệt chợt nhớ đến lúc ở Giang Thành, hiệu quả thật giống với câu "tùy ý cọ" lúc đó của anh.
Kỳ Nguyệt trả lời từng chữ một: [ Trong khoảng thời gian ở cùng cậu gần đây, mưa dầm thấm đất, tớ cảm thấy tớ nên học tập phẩm cách khiêm tốn của cậu! ]
Cố Hoài: [ Cậu cho rằng tớ khiêm tốn có lẽ là do cậu chưa hiểu tớ. ]
Kỳ Nguyệt hơi ngớ người, chẳng lẽ đại thần chưa đủ khiêm tốn sao?
Kỳ Nguyệt không hiểu rõ, nên chuyển đề tài: [ Đúng rồi, tớ hơi thắc mắc, cậu đến đây nghe giảng bài thật hả? ]
Cố Hoài: [ Bằng không thì sao? ]
Kỳ Nguyệt: [ Không thể nào, cậu thật sự đến nghe giảng ư? Mọi người đều cho rằng cậu đến dạy đó! Cậu đến đây nghe giảng môn học tự chọn bậc nhập môn... không phải đang lãng phí thời gian sao? ]
Cố Hoài: [ Ngẫu nhiên muốn lãng phí một chút thời gian. ]
Kỳ Nguyệt: [...]
Trông anh bận như vậy, không giống có thời gian để lãng phí?
Được rồi, anh vui là được.
Lúc này, di động Kỳ Nguyệt lại hiện lên thông báo tin nhắn, hơn nữa còn là hai thông báo liên tiếp.
Có điều không phải Cố Hoài, mà là tin nhắn trong nhóm chat phòng ngủ.
Tống Thu Thu: [ Má má má! Nguyệt bảo, giúp tớ chiếm vị trí cạnh cậu, tớ lập tức đến! ]
Tô Tiểu Đường: [ Nguyệt bảo, tớ cũng muốn tớ cũng muốn! Giúp tớ giữ một chỗ! Tớ và Thu Thu cùng nhau đến! ]
Có
thể khiến Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường đến lớp cơ học lượng tử, trừ phi trời đổ mưa máu.
Một khả năng khác chính là... Cố Hoài cũng đến lớp.
Kỳ Nguyệt: [ Các cậu muốn đến học? Tớ đang học cơ học lượng tử đó. ]
Kỳ Nguyệt nghĩ hai cô rất nhạy tin bát quái, có lẽ đã biết đại thần đi học, nhưng xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, cô vẫn nhắc nhở một câu.
Tống Thu Thu: [ Tớ đương nhiên biết là cơ học lượng tử! ]
Tô Tiểu Đường: [ Nếu không phải cơ học lượng tử thì tớ không đi đâu! ]
Kỳ Nguyệt cạn lời: [ Không phải các cậu không thể cùng người trong trang sách chia lìa, không thể rời xa chăn giường sao? ]
Tống Thu Thu: [ Nói bậy! Cậu nghe lầm rồi, tớ nói là tớ không thể chia lìa học tập! ]
Tô Tiểu Đường: [ Tớ yêu cơ học lượng tử! Cơ học lượng tử mới là nơi tớ thuộc về! ]
Khóe môi Kỳ Nguyệt hơi giật: [ Các cậu có thể đến đây, tớ giúp hai cậu giữ chỗ phía sau hoặc hàng ghế trước, bên cạnh tớ hết chỗ rồi. ]
Tống Thu Thu: [ Ôi đệch! Không phải môn này không ai học à? Sao bên cạnh cậu lại hết chỗ rồi? Tớ tưởng tớ bắt tin tức nhanh lắm chứ, không ngờ có người còn nhanh hơn bọn tớ? ]
Kỳ Nguyệt: Không phải, bên phải tớ là học bá khoa vật lý, chưa bao giờ vắng học. ]
Tô Tiểu Đường: [ Vậy bên trái cậu thì sao? Bên trái cậu là tiểu yêu tinh nào, tốc độ ăn dưa nhanh như vậy! ]
Tống Thu Thu: [ Đúng thế! Là ai nhanh thế! Còn nhanh hơn đội trưởng Phân Đội Ăn Dưa là tớ! ]
Kỳ Nguyệt ho nhẹ một tiếng, trả lời: [ Bên trái là Cố Hoài. ]
Tô Tiểu Đường: [...]
Tống Thu Thu: [...]
Xin lỗi, quấy rầy rồi!
Hóa ra là bản thân quả dưa...