Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Lâm Dật Thỉ và Đoạn Lệ Hồng hỏi han ân cần một hồi rồi rời đi. Đổng Mai vội vàng đóng cửa phòng bệnh lại.
"Quả Quả thích Lâm Dật Thỉ à?"
Đổng Mai gấp gáp, lòng bàn tay đầy mồ hôi, "Cảm nắng, rất thích hay thậm chí là cực kì thích?"
Đường Quả ngu ngơ, chớp mắt liền hiểu Đổng Mai sao lại gấp như vậy.
"Mẹ, mẹ nói gì thế?"
Đổng Mai bừng tỉnh, sờ sờ trán con gái, ánh mắt dịu dàng, "Nếu Quả Quả thích, mẹ sẽ giúp con khảo sát, xem cậu ta có xứng với Quả Quả của mẹ không."
Đường Quả: "..."
"Nếu không xứng mà Quả Quả không thể bỏ được, ba mẹ sẽ nghĩ cách cải tạo cậu ta, để cậu ta trở thành người tài giỏi nhất, xứng với Quả Quả, một lòng vì Quả Quả rồi sau đó tính đến chuyện kết hôn."
Đường Quả: "..."
"Thống, kịch bản có vấn đề à?"
Đường Quả thật không phản ứng kịp, mạch não của Đổng Mai thần kì ngoài sức tưởng tượng của cô.
Vậy mà lại muốn chỉnh thằng cặn bã Lâm Dật Thỉ đấy!
[Kí chủ, kịch bản không có vấn đề, vợ chồng Đổng Mai nghĩ như thế thật. Chẳng qua là nguyên chủ không chấp nhận bọn họ cải tạo Lâm Dật Thỉ, cô chắc là biết nguyên nhân rồi chứ nhỉ?]
Đường Quả cười thầm. Đúng, nguyên chủ thích Đường Tranh, đương nhiên là không muốn vợ chồng Đường thị tốn hơi tốn sức đi cải tạo Lâm Dật Thỉ.
Cô ấy gả cho Lâm Dật Thỉ chỉ là bởi vì Đường Tranh cảm thấy gã tốt, muốn cô ấy gã cho Lâm Dật Thỉ thôi.
"Quả Quả con không cần lo, Lâm Dật Thỉ không đủ tốt, ba mẹ nhất định sẽ khiến cậu ta đủ tốt. Chuyện này không cần con nhọc lòng, tương lai chỉ cần thanh thản ổn định tiếp nhận một người chồng xuất sắc là được."
Đường Quả cầm tay Đổng Mai, ngọt ngào cười, "Mẹ, không cần đâu ạ."
"Không cần vì con mà đi dạy con nhà khác."
Đổng Mai nghe cô nói, ngây ngẩn cả người. Bà đánh giá con gái trước mặt, "Quả Quả, con không