Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Đại sảnh yên tĩnh. Đường Quả nhận hộp ngọc, nhấp môi đáp, "Được."
Dạ Chu thấy cô cười, ngẩn người ra. Em họ vẫn đẹp như hồi còn bé.
Nhớ tới mấy lời đùa vui ngày ấy, chàng vội quay sang chỗ khác. Chàng không dám ăn nói linh tinh nữa, sợ em họ lại hiểu lầm.
Thấy mọi người hoảng hốt vì mình, chàng rất đắc ý, hất cằm lên trời.
"Mấy ngày nữa Bình Thành có đại hội giao lưu luyện dược, Hoan Nhi muốn tham gia không?"
"Giải thưởng cho người đứng đầu của đại hội là một lò luyện đan cực phẩm."
Dạ Diễm lên tiếng, xóa đi bầu không khí xấu hổ.
Đường Hoan nghe hắn nói, mắt sáng lên. Ả nhớ rõ, cái lò luyện đan này kiếp trước Đường Quả đã đoạt được. Ai cũng nghĩ cái lò đó chỉ là lò luyện đan cực phẩm, nhưng lại không rõ đó là đồ thượng cổ lưu truyền, là thần khí.
Có thể nói, kiếp trước Đường Quả luyện dược nổi danh cũng có công lao to lớn của cái lò này.
Ả có không gian luyện dược, muốn đan dược nào mà chẳng được. Nhưng mà kiếp trước, Đường Quả đã để lại cái bóng cho ả. Ả cũng muốn giống Đường Quả, ở trước mặt mọi người nhẹ nhàng chơi đùa với lò luyện đan, luyện chế ra đan dược khiến người người đỏ mắt.
Chỉ là, thiên phú luyện dược của ả không tốt. May là còn có không gian phụ trợ, ả vẫn có thể thắng được dễ dàng.
Lò luyện đan thần khí này là cơ duyên của Đường Quả, ả cũng muốn.
Đồ tốt về tay người tài, không phải sao?
"Đương nhiên là ta muốn tham gia rồi. Ta có thể làm quen với dược sư, trao đổi đan dược, phòng sau này có chuyện."
Nghe được những lời này, ai cũng gật đầu đồng tình, trừ Dạ Chu và Đường Quả.
"Em hai? Muốn đi không? Em có thiên phú luyện dược, lần này chắc không vắng mặt đâu nhỉ?"
Mắt Đường Hoan nồng đậm ý khiêu chiến. Ả muốn đánh bại cô, muốn đả kích cô ngay tại phương diện mà cô am hiểu nhất, vậy mới trí mạng.
Nếu là lúc trước, nguyên chủ chắn chắn sẽ