Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Vòng thứ nhất đối với Đường Hoan dễ như trở bàn tay, không cần không gian luyện dược phụ trợ ả cũng thành công luyện ra được một lò đan dược.
Tự luyện chế nên không đạt được đến cực phẩm đan dược như khi dùng không gian. Nhưng để đối phó với luyện dược sư khác thì vẫn dư sức.
Ả không tính giấu dốt, quyết định dùng cả ba phần linh dược.
Bình thường một lò đan dược chỉ ra được chín viên là cùng. Trong truyền thuyết vẫn có mười đan một lò, nhưng truyền thuyết mà, không gian luyện dược cũng không làm được.
Lò đan thứ nhất của Đường Hoan đã luyện xong. Người bên trên cũng phát hiện, thấy ả tiếp tục luyện sang lò thứ hai, mỉm cười gật đầu với nhau. Họ rất xem trọng Đường Hoan.
Trong cảm nhận của họ, Đường Hoan có khả năng đạt giải nhất.
"Ta luyện xong rồi."
Một giọng nói thình lình vang lên cắt đứt suy nghĩ của giám khảo đại hội. Họ bừng tỉnh, mắt nhìn xuống Đường Quả.
Mấy luyện dược sư đứng dậy đi về phía Đường Quả. Bên cạnh cô có một người chuyên giám sát người dự thi.
Ánh mắt ông dại ra, biểu cảm hãi hùng. Thấy giám khảo lại gần, mắt ông mới sáng lên một chút. Nhưng khi nhìn lại Đường Quả, ông vẫn sợ chết khiếp.
"Luyện tốt không?"
Giám khảo ngạo nghễ hỏi. Thanh danh Đường Quả không tốt, lại có xích mích với Đường Hoan, nên ấn tượng của Đường Quả trong lòng bọn họ cũng không tốt.
Họ liếc mắt một cái, thấy Đường Quả dùng cả ba phần linh dược, thầm hiểu rằng hẳn là hai lò đã đi tong rồi.
Đích tiểu thư nhà họ Đường quả nhiên cái gì cũng kém đại tiểu thư. Đại tiểu thư luyện đan dược cũng không đến mức quá phế.
"Có, mời xem."
Đường Quả chỉ ba bình ngọc trước mặt, mỉm cười, "Ba phần đều thành công."
Ban giám khảo ngây người. Những ai để ý đến bên này cũng sững sờ.
Đường Hoan nghe được, không khống chế