Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Nói cái gì?" Dạ Chu không có ý định tránh đi, "Cứ nói thẳng."
Dạ Diễm cũng hiểu Dạ Chu sẽ không tránh đi. Hắn quyết định áp dụng kế lui binh, lúc này không thể tùy tiện động chạm Đường Quả, lỡ bị Dạ Chu phát hiện là ăn đủ.
Không phải vạn bất đắc dĩ, không thể dùng âm mưu thủ đoạn. Muốn dùng cũng phải lên kế hoạch thật tốt, tránh để Dạ Chu phát hiện.
"Ta muốn dùng một cái lò luyện đan cực phẩm đổi lấy cái Đường nhị tiểu thư có được trong đại hội luyện dược."
Dạ Diễm lấy lò luyện đan cực phẩm ra, hắn nghĩ rằng Đường Quả sẽ chấp nhận, "Hoan Nhi rất thích cái lò đó nhưng ngại mở miệng, không biết Đường nhị tiểu thư có muốn đổi hay không?"
"Nếu còn có yêu cầu khác, Đường nhị tiểu thư cứ nỏi, chỉ cần bổn vương có thể làm được."
Điều kiện hậu hĩnh, nhưng ánh mắt của Dạ Diễm đã bán đứng hắn. Hắn rõ ràng không muốn Đường Quả có yêu cầu khác, bộ dáng âm ngoan cực kì.
Đường Quả và Dạ Chu nhìn nhau, ánh mắt cũng y hệt, nhìn Dạ Diễm kiểu, ngươi bị ngu à.
"Kì." Đường Quả cười.
Dạ Chu âm dương quái khí nói tiếp, "Quái."
Quần chúng ăn dưa vây xem: Sao đếi?
Đường Quả lấy lò luyện đan ra, nó đã khôi phục lại dáng vẻ mới mẻ. Đáy mắt Dạ Diễm hiện lên ý cười, hắn biết là người ta sẽ không từ chối.
Vừa nghĩ xong hắn đã thấy lò luyện đan rung lên, nháy mắt đã thay đổi vẻ ngoài. Hắn thầm nghĩ, không đúng. Đường Quả mở miệng.
"Thất hoàng tử, ngươi coi ta là đồ đần à?"
"Coi như ngươi thích chị cả ta cũng không thể lợi dụng thân phận hoàng tử đổi một cái lò luyện đan cực phẩm với vài cái điều kiện để lấy một cái thần khí đúng không?"
Lời vừa nói ra, xung quanh xôn xao, cái gì cơ?
Thất hoàng tử dùng lò luyện đan cực phẩm để đổi lấy lò luyện đan thần khí trong tay đích tiểu thư Đường gia?
Quá đáng.
Không nghĩ ra thất hoàng tử lại là người như vậy. Đây