Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Thần khí bắt đầu bán đấu giá, trừ bỏ người giới thiệu nói, những người khác đều yên tĩnh lạ thường.
Giá khởi điểm là một nguyên thạch. Một người mở miệng, trực tiếp hét giá năm trăm vạn nguyên thạch khiến người xung quanh hít một ngụm khí lạnh.
Đường Hoan ngồi trong phòng, cực kì hồi hộp. Ả rất muốn có thần khí này. Đường Quả chắc chắn chưa từng dùng thần khí, không biết nó có tác dụng lớn như thế nào nên mới dám đem bán.
Dạ Diễm và Đường Hạo Huy không định hét giá, còn Lâu di nương bên cạnh đã sợ đến ngây người.
Động một tí là mấy trăm vạn, quá giàu!
Bà ta lo lắng, mua một cái thần khí thôi có cần phải tốn nguyên thạch như thế không?
"Hoan Nhi, hay thôi không cần thần khí nữa, quá quý." Lâu di nương đau lòng. Dù có hợp tác với Dạ Diễm, bà ta vẫn đau lòng.
Đường Hoan nhăn mặt, "Nương, thần khí rất hiếm, đã thế còn là lò luyện đan, có cơ hội nhất định phải bắt lấy. Lò luyện đan này trong tay ta sẽ phát huy công dụng, nguyên thạch rải ra ngoài lúc trước sẽ trở về."
Những năm gần đây thân gia ả tiêu xài thực sự rất xa xỉ, nhưng ả không có muốn mau chóng bại lộ. Ả đoán, mấy trăm triệu căn bản là không mua được thần khí này.
Muốn một phát lấy ra được mấy trăm triệu cũng khá khó khăn, trừ khi bán một ít cửa hàng dưới danh nghĩa.
Nghĩ đến mấy trăm triệu vào túi Đường Quả, ả không vui nổi.
Nhưng so với thần khí, ả cũng không quan tâm nguyên thạch cho lắm.
Lâu di nương không hiểu. Đường Hoan thông minh từ bé, rất nhiều việc tự quyết định. Nghe ả nói, bà ta cũng không nói thêm gì nữa.
Bà ta chỉ oán giận, "Nhị tiểu thư đúng là không hiểu chuyện. Không muốn cho không thần khí thì bán phứt cho con luôn không được hay sao? Chẳng lẽ nó thấy bán cho chúng ta sẽ thua lỗ?"
"Là người một nhà mà sao xa lạ quá."
Đường Hạo Huy đồng tình, dù sao lão ta cũng bất mãn Đường Quả, "Có mẹ sinh không có mẹ nuôi, Tây Nhi nàng biết đấy, Bạc