Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Tộc trưởng Đường thị sợ có người gây nguy hiểm cho trưởng lão Đường Quả, ngay lập tức cho cô hai hộ vệ cảnh giới nguyên quân.
Đường Quả mỉm cười nhận lấy, để hai người bảo vệ ngoài sân viện. Trừ Dạ Chu ra, không ai được phép đi vào.
"Linh đan của các ngươi cứ để ta lo."
Cảnh giới nguyên quân mà chỉ để canh cửa thật sự rất quá đáng. Nhưng hai người không có gì không vui cả, chỉ cần một câu trưởng lão luyện linh đan cho mình, việc này chỉ sợ có người còn tranh cướp làm.
Hai người còn đắc ý nghĩ, may mắn là cảnh giới cao, được gọi đến, nếu những người khác biết sợ là hối hận không kịp.
"Người nào dám xông vào cứ đánh ra ngoài, không cần hạ thủ lưu tính. Đánh chết tính ta."
Đường Quả vừa mới giao việc xong, chưa được bao lâu đã có người đến cửa.
"Tránh ra, ta là chị họ nó, sao ta không thể gặp nó?"
"Bạc tiểu thư cô vẫn nên đi đi, Đường trưởng lão không muốn thấy cô. Nếu cô nhất định không đi, chúng ta sẽ không khách khí."
Bạc Linh Nhi trừng mắt, "Sao? Ta muốn đi vào đấy thì sao? Các ngươi làm gì được ta?"
Nàng ta vừa dứt lời đã định nhảy tường xông vào bên trong. Hai hộ vệ nhìn nhau, cùng tóm lấy Bạc Linh Nhi ném đi. Bạc Linh Nhi văng ra ngoài, ngã trúng một quầy hàng.
Người xung quanh thấy nhà họ Đường ném ra cái gì đó to to, vội vàng quây lại hóng hớt, rồi thấy Bạc Linh Nhi mình đầy rau cải bò dậy, vô cùng chật vật.
Hai nguyên quân nhảy lên bờ tường, lạnh lùng, "Nếu lần sau còn mạo phạm Đường trưởng lão của chúng ta, không chỉ đơn giản là bị ném ra như thế này."
Bạc Linh Nhi bị khí thế nguyên quân dọa sợ. Nàng ta đã lâu không ra khỏi cửa, dường như thế giới này đã thay đổi.
Người xung quanh lúc này đã nhận ra được nàng ta. Đây không phải là tiểu thư nhà họ Bạc, kẻ đã đẩy đích tiểu thư nhà họ Đường vào miệng yêu thú hay sao? Tức khắc, xung quanh đầy ánh nhìn khinh thường.
Khoảnh khắc đó, Bạc Linh Nhi hận chết Đường Quả. Đương nhiên, nàng ta hận Đường Hoan