????????Chương 194????????
????????Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (23)????????
Edit: Thuần An
♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >
Nam chủ tuy rằng là người có năng lực rất mạnh, nhưng rốt cuộc thế đơn lực mỏng. Cũng từng thất bại rất nhiều lần.
Ở thời điểm anh thất bại, nữ chủ vẫn luôn duy trì yên lặng ở bên cạnh anh, cổ vũ anh. Chưa bao giờ cùng anh nói qua việc gì phiền não.
Mặc dù là trong trường học có rất nhiều người theo đuổi, cô cũng chưa từng động tâm qua. Chưa bao giờ bị những cái nơi phồn hoa đó làm mờ đôi mắt.
Sau đó sự nghiệp nam chủ thành công, cô cũng tốt nghiệp. Hai người, cũng kết hôn. Vốn là hạnh phúc bắt đầu, lại cũng là ác mộng buông xuống.
Bọn họ vốn là tính toán hoàn thành mộng tưởng khi còn nhỏ, đến các nơi trên thế giới.
Nhưng hành trình vừa mới bắt đầu liền ra tai nạn xe cộ, nam chủ bị thương rất nặng, bởi vì mất máu quá nhiều, nhu cầu cấp bách cần truyền máu, nhưng lại bởi vì là nhóm máu đặc thù, bệnh viện tạm thiếu, nữ chủ liền chủ động truyền máu cho anh.
Bác sĩ nói cho cô, nếu thật sự muốn cung cấp đủ máu cần thiết cho anh, vậy thì cô sẽ chết.
Nữ chủ không hề sợ hãi, đối với bác sĩ nói: "Anh ấy sống là được."
Sau đó cô chết đi, anh lại còn sống.
Cuối cùng anh bước đi hoàn thành hành trình đi khắp nơi trên thế giới, nhưng bên người chỉ ôm một cái bình sứ.
Sau khi anh đi hết một lần những nơi mà hai người đã từng nói, liền về tới cô nhi viện khi còn nhỏ, cô nhi viện đã dời đi, hiện tại chỉ là một nơi hoang phế.
Anh liền nổi lên một ngọn lửa, nói với bình sứ trong lòng ngực: "Ngưng Ngưng, anh tới bồi em, anh đã hoàn thành tâm nguyện của chúng ta, về sau chúng ta sẽ không bao giờ tách ra. Anh sẽ vĩnh viễn bồi em."
Em không muốn nhìn anh chết, cho nên dùng sinh mệnh tới cứu anh. Em lại không hề biết sau khi em chết, anh làm sao có thể sống tốt được?
——
Thời điểm nghỉ ngơi, anh đột nhiên hỏi: "Nếu anh thật sự là Tống Chân trong đó, em là Vạn Ngưng, em sẽ hy sinh sinh mệnh của mình tới cứu anh không?"
Vô Dược lắc lắc đầu, sau đó trả lời: "Sẽ không."
Nghe được lời cô nói cả người và mặt Đoạn Vân Thần đều đen xuống, đem đầu chuyển hướng sang một bên, liền không nói chuyện nữa.
Vô Dược bị bộ dạng đáng yêu của anh chọc cười, nghe được tiếng cười của cô, anh quay đầu trừng mắt liếc nhìn cô một cái.
Vô Dược đem anh ôm chặt, sau đó mở miệng nói: "Em sao có thể nhẫn tâm để anh nhìn em chết? Nếu chú định là em phải chết, anh cũng sẽ chết, như vậy em tình nguyện em thống khổ nhìn anh chết đi, sau đó lại bồi anh. Cũng không muốn để anh so với em thống khổ nhiều hơn."
Nghe được lời cô nói,
Vô Dược hôn hôn gương mặt anh, trả lời nói: "Em cũng yêu anh như vậy, thực yêu thực yêu." So với trong tưởng tượng của anh còn nhiều hơn.
...
Hiệu ứng cắt ghép đều là Vô Dược chỉ đạo làm, lại còn dùng tích phân đổi đạo cụ đặc thù. Vì thế bộ điện ảnh này, hiệu ứng càng thêm tốt.
Cô rốt cuộc dùng tới cái kỹ năng thứ nhất của mình, trong phim có một phần đàn tấu dương cầm là do chính cô làm. Còn khiến cho thầy chỉ đạo âm nhạc kinh ngạc không thôi, còn hỏi cô có hứng thú tham gia thi đấu dương cầm hay vào giới dương cầm hay không.
Vô Dược dịu dàng nói xin thôi, cô vẫn là an tĩnh ở bên cạnh anh đi, vạn nhất anh một lời không hợp liền nổi điên, ai đều không dỗ được anh.
Ngoan ngoãn nghe lời, thuận theo anh mới là việc cô nên làm.
Vô Dược không biết lúc này đây có thể bắt được hay không, nhưng mà cô cũng không nghĩ muốn tiếp tục nữa. Bằng không anh khẳng định sẽ tức giận.
Lúc trước chỉ là đơn thuần nhàm chán vào cái công ty, kết quả thời điểm biết bọn họ là xuyên qua đến các thế giới hoàn thành nhiệm vụ, cô thực trực tiếp liền xin đi.
Ai có thể nghĩ đến cuối cùng còn có thể tìm được chân ái của mình? Cô yêu anh, ngoại trừ anh ai cũng không cần. Anh là của cô, mờ mịt vô thố, là hy vọng để mỗi lần xuyên qua từng thế giới, cũng là tín niệm.
16/01/2021