[Quyển 1] Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 133


trước sau

"Vị này là bác sĩ Hàn Hành Khiêm của Hiệp hội y khoa IOA, là người của tổ đặc công IOA đã đấu với thí nghiệm thể omega thợ làm bánh số 218 bị bước vào giai đoạn suy thoái, chúng tôi xin mời bác sĩ Hàn giới thiệu ngắn gọn cho chúng tôi một chút tình huống lúc đó."

Các chuyên gia y tế của nhóm cứu hộ PBB Lôi Đình chăm chú ngồi quanh bàn hội nghị, bác sĩ Char đưa bút laser cho Hàn Hành Khiêm.

Các chuyên gia tụ tập trên cùng một bàn hội nghị đến từ các quốc gia khác nhau, ngôn ngữ khác nhau, Hàn Hành Khiêm chỉ có thể giải thích bằng tiếng Anh trong suốt quá trình.

Hắn đứng dậy cúi đầu nhẹ, trên màn hình chiếu ra tệp file PPT của mình, phía trên là một ít ảnh đẫm máu, có điều là đối với các bác sĩ mà nói loại cảnh tượng này chỉ là chuyện bình thường.

"Sự suy thoái của thợ làm bánh là do một ống thuốc xúc tác AC gây ra, thuốc xúc tác AC được tiêm vào vị trí tuyến thể ở cổ sau lưng hắn ta, sau khi dược tề có tác dụng, cơ thể thí nghiệm ong mật vốn chỉ có 10% mô ph chuẩn hoàn toàn được mô phúc hóa, tiến hóa thành hình thái ong mật, hơn nữa tổng thể mở rộng gần mười lần, không thể khống chế hành vi của mình, ý đồ công kích kịch liệt, có thể nói đây mới chính là hình thái cuối cùng của vũ khí tác chiến đặc chủng.

Sau khi tiến vào giai đoạn xấu đi, bộ ức chế không còn hoạt động, vũ khí của con người không thể làm tổn thương hắn ta một tí nào cả, chúng tôi tập hợp lửa để tấn công tuyến thể của hắn, trong trường hợp tuyến thể của hắn bị hư hỏng nặng thì omega thựo làm bánh vẫn có thể hành động và có khả năng tự sửa chữa phục hồi cho mình lại được. Cuối cùng là do trưởng phòng Bạch Sở Niên của tổ đặc công điều tra dùng năng lực tiêu diệt đánh chết omega thựo làm bánh, nói cách khác, thìcũng không có phát minh ra phương pháp nào khác có thể khiến cho cơ thể thí nghiệm giai đoạn xấu đi hoàn toàn tử vong.

Bằng sáng chế của AC được cấp bằng sáng chế trong tay chim ruồi Eilian của viện 109, tôi đã cố gắng để bắt chước các mẫu, nhưng hiệu quả chỉ có tác dụng trong 24 giờ."

Một bác sĩ giơ tay lên và đặt câu hỏi: "Mất khoảng thời gian bao lâu từ lúc tiêm thuốc để chuyển đến giao đoạn xấu đi hoàn toàn?"

Hàn Hành Khiêm trả lời: "16 phút. Trong thời gian này, các thí nghiệm thể không mất ý thức, nhưng cơ thể đã thay đổi theo hướng mô phiệt đầy đủ và bắt đầu cho thấy sức mạnh hủy diệt. Chúng tôi định nghĩa 16 phút này là "Hiển thị thời kỳ ác", cơ thể thí nghiệm hiển thị thời kỳ ác chưa đi vào trạng thái bất khả chiến bại, ở giai đoạn này phá hủy tuyến thể thì có thể giết chết hắn."

"Quá trình này có thể đảo ngược không?"

Hàn Hành Khiêm gật đầu: "Hiện tại vẫn chưa tìm được phương pháp thoát hóa từ giai đoạn này cả. Nhưng tôi mang theo một số mẫu máu của omega thợ làm bánh và cắt mô để mọi người cùng nhau nghiên cứu.

Bác sĩ Char dẫn đầu cảm ơn, các bác sĩ khác cũng lần lượt chuyển đến phòng thí nghiệm tiến hành nghiên cứu và thảo luận về tài liệu mà Hàn Hành Khiêm mang đến.

Bác sĩ làm việc trong đội cứu hộ Lôi Đình cơ hồ đều là tiền bối trong ngành, ở các lĩnh vực đều có kiến thụ riêng, cùng bọn họ trao đổi cả buổi sáng, Hàn Hành Khiêm cảm thấy có một sự thông suốt mà từ trước đến nay trong đầu chưa từng có.

Hắn ăn cơm trưa xong thấy Bạch Sở Niên còn chưa thấy bóng dáng đâu liền đi sân thể dục tản bộ, xem tình hình của các học viên huấn luyện như thế nào.

Các học viên đang huấn luyện chướng ngại vật, hàn hành khiêm đến gần, nhìn thấy Bạch Sở Niên bình thản dựa vào bên cạnh bao cát, không coi ai ra gì lớn tiếng nói: "Mục cuối cùng, đều lấy lại tinh thần cho tôi, hàon thành xong trước thì sáng mai không cần gấp chăn nữa."

Các chiến sĩ PBB làm ngơ trước lời của Bạch Sở Niên, bọn họ đã sớm quen chỉnh tề nên không cảm thấy đây là phần thưởng gì, học viên IOA bên này thì khác, nghe huấn luyện viên Bạch nói như vậy, ai nấy đều hăng hái xông về phía trước.

"Này, tôi nói cậu đây là có ý gì vậy?" Đội trưởng cá mập voi đứng bên cạnh Bạch Sở Niên vừa nghe liền xắn ống tay áo lên muốn đi lên nói chuyện với Bạch Sở Niên.

Hà Sở Vị cũng bất đắc dĩ: "Cái này của cậu thì gọi là phần thưởng gì cơ chứ, đây không phải là ủng hộ bọn họ không tuân thủ quy củ sao?"

Bạch Sở Niên mở chai nước khoáng ra, khoác lên vai Hà Sở Vị, uống một ngụm nước: "Bọn họ không phải không muốn gấp chăn, chính là muốn không giống người khác mà thôi, bộ đội PBB các cậu muốn phục tùng, đặc công IOA chúng ta muốn chủ kiến, phương hướng huấn luyện không giống nhau, hai chúng ta cũng không cần phải tranh luận cái này đâu."

Dứt lời, Bạch Sở Niên lại đề cao giọng nói bổ sung một câu: "Rimbaud không tính thành tích, đừng so sánh với Rimbaud, các cậucũng không so với anh ấy được đâu."

Hà Sở Vị bật cười: "Cậu nhét anh ta vào đám học viên làm mấy cái này?"

"Không tốt sao?" Bạch Sở Niên xoay bật lửa giữa ngón tay, ngọn lửa khi thì bốc cháy khi thì tắt, ánh mắt vẫn treo trên người Rimbaud: "Tôi muốn trên người anh ấy thêm một chút khói lửa."

Hắn quay đầu nhìn thấy Hàn Hành Khiêm: "Yo, đến rồi sao?"

Hàn Hành Khiêm: "Người được chọn ra chưa?"

Hôm nay cũng không phải là huấn luyện hàng ngày bình thường, mấy vị đội trưởng phải chọn một ít học viên thích hợp đi giao tiếp với thí nghiệm thể.

"Ừm, bên chúng tôi chọn Tiểu Chanh." Bạch Sở Niên nói.

Đội trưởng cá mập voi chọn một tên alpha cá cờ, Hà Sở Vị trực tiếp chỉ một người đi.

"Những người khác đi nghỉ ngơi đi, Rimbaud lại đây." Bạch Sở Niên ngoắc ngoắc tay với Rimbaud.

Rimbaud từ trên lưới điện nhảy xuống, vừa vặn được Bạch Sở Niên đón vào trong ngực.

"Mệt không, buổi tối lại đây ngủ với tôi."

"Hen!" Rimbaud hiển nhiên còn nhớ thù ban ngày, đầu nghiêng sang một bên: "Không, tôi đi biển ngủ."

"Thật à, không đến ngủ tôi sao?" Bạch Sở Niên nhìn anh, vẻ mặt đầy vô tội, phảng phất lưu manh ban ngày không phải hắn đùa giỡn.

"..." Trên mặt Rimbaud lãnh đạm, vảy nhỏ trên đuôi cá lại không tự giác lay động lòng bàn tay Bạch Sở Niên, đây là biểu hiện bị kích thích dục vọng.

"Có cảm thấy kỳ thật bọn họ còn rất thú vị hay không?"

"Một chút."

Bạch Sở Niên ôm anh đi tới giới thiệu với mấy vị đội trưởng: "Đây là người yêu của tôi, cũng là người huấn luyện mà IOA thuê với giá cao đến, omega nhân ngư cá đuối cấp A3, Rimbaud, các người hẳn là biết rồi đi, là thí nghiệm thể số 857 Điện Quang U Linh xếp hạng top 10 trong bảng truy nã trên thế giới."

"Điện, Quang U Linh..." Cá mập voi Ngụy Lan âm thầm nuốt nước bọt, trong lòng nghĩ thầm mình buổi sáng tranh chấp với anh mà tự mình đổ một tràng mồ hôi.

Hà Sở Vị cau mày: "Hả?"

"Tôi kết hôn rồi, chuyện này sau này sẽ nói với cậu sau." Bạch Sở Niên vươn tay: "Thí nghiệm số 9100 Thần Sứ, rất vui được làm việc với mọi người."

Ngụy Lan: "Đệch, cậu chính là Thần Sứ, người đầu tiên trong danh sách truy nã thế giới chính là cậu, sau đó thiếu tá đã dùng quan hệ xóa tên cậu đi!"

Bạch Sở Niên quay đầu lại hỏi Hà Sở Vị: "Sao cậu không kinh ngạc, đây không phải là phản ứng mà tôi muốn."

Hà Sở Vị liếc mắt nhìn hắn một cái: "Quản cậu chắc!"

Bọn họ đi theo Hàn Hành Khiêm đến một sân huấn luyện ngầm hoàn toàn khép kín.

Căn cứ quân sự PBB từ nhà tù quốc tế tổng cộng tiếp nhận mười bốn cơ thể thí nghiệm, mỗi người đều nhốt trong các phòng khác nhau, bên trong thiết bị hoàn hảo, phòng tắm độc lập, mặc dù không phải là sang trọng nhưng ít nhất không phải là đối xử với họ quá đáng.

Các căn cứ quân sự PBB và IOA thuộc về những người gìn giữ hòa bình, phản đối chiến tranh và chống lại các siêu vũ khí như các đối tượng thí nghiệm đang lưu hành trên thế giới, nhưng trong vài năm qua, viện 109 đã sản xuất và buôn bán hơn 100.000 đối tượng thí nghiệm, tất cả đều đi ngược lại ý định ban đầu của họ.

Thiếu tá có nghĩa
là hy vọng sẽ cố gắng giao tiếp hòa bình với họ và đạt được mục tiêu cùng tồn tại.

Nhưng những thí nghiệm này phổ biến kháng cự trao đổi, ngoại trừ một số người đang trong giai đoạn nuôi dưỡng nói chuyện cũng không rõ ràng ra thì chính là một ít thí nghiệm thời kỳ trưởng thành tự cho mình rất cao cấp, thoáng cái đều phóng ra không thực tế, chỉ có thể theo thứ tự từng người một giáo dục lại thôi.

Dưới sự bảo vệ của một số đội trưởng, họ đã phát hành thí nghiệm đầu tiên trong một địa điểm khép kín, thí nghiệm thể chim ó đuôi đỏ số 7115, Huck.

Số đầu tiên là 7 đại diện cho tuyến thể chim bay, trung gian là 1 đại diện cho 10% mô phẳng, tức là mô phẫu thuật mắt, vị trí cuối cùng 15 đại diện cho khả năng loài.

Hắn ta đã bước vào giai đoạn trưởng thành, nhưng mức độ phân hóa là tương đối thấp, chỉ có phân kỳ J1, bắt đầu với hắn ta là một ý tưởng tốt.

Huck được một số thành viên trong nhóm vũ trang hạng nặng đưa ra khỏi phòng, tay bị còng, không tin tưởng nhìn xung quanh, đôi mắt đầy thù địch phản kháng.

Bạch Sở Niên sai người tháo máy ức chế sau gáy hắn và còng tay xuống.

Thật lâu trước đây hắn chưa từng cảm nhận được cảm giác thoải mái khi tháo máy ức chế xuống, nhắm mắt lại, ngửa đầu cảm thụ năng lượng của tuyến thể một lần nữa tràn ngập toàn thân, hắn lập tức tự phục hồi xương cốt cùng gân mạch bị thương.

"Các người muốn tôi làm gì?" Huck rốt cục cũng chịu mở miệng: "Chỉ cần các người chịu thả tôi ra ngoài, tôi liền đáp ứng thay các ngươi ám sát mấy kẻ địch của các người."

Bạch Sở Niên: "Trùng hợp, chúng tôi hy vọng cậu không giết người, không gây ra hỗn loạn, đúng giờ học một số quy tắc của xã hội loài người là được."

Huck ngẩn người, không khỏi trào phúng cười rộ lên.

"Để cho tôi học đồ của nhân loại sao, tôi không muốn." Huck dầu muối không vào, ngồi xuống: "Trong đầu tôi nắm giữ kỹ thuật vũ khí tiên tiến, không cần phải học đồ của những sinh vật nhỏ yếu này."

"Sinh vật nhỏ yếu sao?" Bạch Sở Niên nâng cằm lên: "Tiểu Chanh, lên đi."

Vu Tiểu Chanh khẩn trương xoa xoa tay, kỳ thật ngoại trừ lần trước bệnh viện Ân Hi hỗ trợ cứu viện ra thì hắn còn chưa có kinh nghiệm thực chiến nào khác nữa.

Nhìn thấy người bước đến là một omega, Huck cảm thấy buồn cười hơn. Không riêng gì hắn mà mấy đội trưởng đứng bên cạnh cũng cảm thấy Vu Tiểu Chanh không có phần thắng, dù sao đối thủ là thí nghiệm thể, dưới tình huống không có cấp bậc áp chế, một omega không dễ dàng thắng được.

Tuy nhiên, trên thực tế thì cũng không phải là không thể.

Vu Tiểu Chanh vừa tiến vào sân, lập tức khởi động năng lực J1 xúc ti hải quỳ. Đây là một loại năng lực triệu hồi cộng sinh vô cùng hiếm thấy, Vu Tiểu Chanh chính là dựa vào năng lực này, trong huấn luyện sinh thứ hạng của hắn thủy chung duy trì đứng thứ hạng top 3.

Vu Tiểu Chanh có được kim sắc hải quỳ phụ trợ, tương đương với trên sân có hai sức chiến đấu, hải quỳ phóng độc khống chế, bản thân Vu Tiểu Chanh phụ trách chính diện cường công.

Muốn tiếp cận Tiểu Chanh, tất nhiên sẽ bị xúc tu của hải quỳ quấn lấy từ sau lưng, cũng bị rót độc tố vào, có thể nói Tiểu Chanh đối mặt với bất kỳ đối thủ cận chiến cấp J1 nào cũng vững vàng giành chiến thắng.

Huck am hiểu nhất là nhanh chóng triền đấu, nhưng hắn không tiếp cận được Tiểu Chanh, ưu thế không phát huy được, cơ hồ là bị đè trên mặt đất mà ăn đánh.

Toàn bộ hành trình mấy vị đội trưởng quan sát chiến đấu giao đầu nói chuyện.

"Không tồi đấy!"

Ngụy Lan khoác vai Phong Lãng, nhỏ giọng nói: "Chậc chậc, là một con cá hề nhỏ."

"Ngược lại lại rất lợi hại." Đội phó Phong khoanh tay dựa vào tường, ánh mắt thưởng thức rơi vào trên người Tiểu Chanh: "Tôi nói rồi, IOA tiểu O đều rất mãnh liệt."

Huck cho rằng bọn họ thật ra là muốn dùng phương pháp này giết chết mình, đành phải nằm trên mặt đất buông tha phản kháng, Vu Tiểu Chanh bỗng nhiên dừng tay.

Hắn chậm rãi mở mắt ra, mặt Vu Tiểu Chanh đã đứng trước mặt hắn, ngồi xổm bên cạnh nhỏ giọng hỏi hắn có phải mình xuống tay quá nặng hay không.

Là một omega con người, má có màu hồng nhạt, lông mi dài, trông rất đáng yêu.

Huck lắp bắp trả lời: "À, không..."

Bạch Sở Niên phất phất tay, đem tên từ trong danh sách viết ra: "7115 Huck liền giao cho Vu Tiểu Chanh, người tiếp theo."

Người thứ hai được dẫn ra là cơ thể thí nghiệm 324, Vô Tượng Tiềm Hành Giả.

Vô Tượng Tiềm Hành Giả cấp bậc cao, thực lực cũng rất mạnh, kỳ thật không dễ đối phó.

Nhưng ngay sau khi bị loại bỏ các thiết bị ức chế và còng tay, Vô Tượng Tiềm Hành Giả đã giơ tay đầu hàng, đôi mắt nhìn xuống đất, thản nhiên nói: "Tôi sẵn sàng hứa sẽ không giết con người bừa bãi, không gây rối trật tự, học tập chăm chỉ."

Bạch Sở Niên sớm biết Vô Tượng Tiềm Hành Giả sẽ không phản kháng, chống đầu nhìn cậu: "Trong tay cậu cầm cái gì đấy?"

Vô Tượng Tiềm Hành Giả trong tay nắm chặt một tấm thẻ từ, cậu cúi đầu, yên lặng đi tới trước mặt Bạch Sở Niên, cho hắn xem một chút, Bạch Sở Niên muốn nhận lấy nhưng cậu lại nắm chặt, không chịu buông tay ra.

Chỉ là một tấm thẻ cơm của căn cứ quân sự, có thể đến căng tin ăn cơm dùng, ngoài cái này ra thì cũng không có gì hơn.

Trên thẻ có in tên "Hạ Tiểu Trùng."

"Ngày hôm qua thiếu tá đưa cho tôi, anh ấy nói tiền bên trong đủ cho tôi ăn rất lâu." Vô Tượng Tiềm Hành Giả nhẹ giọng giải thích: "Lúc trước ngài ấy hỏi tên tôi, tôi không có tên liền thuận miệng lấy một cái."

Hầu hết các đối tượng thử nghiệm không phải là rất quen thuộc với các hình thức ngôn ngữ của con người, và tất nhiên không thể cảm thấy một cái tên như vậy ngu ngốc như thế nào.

Bạch Sở Niên không cười cậu, chỉ thản nhiên nói: "Có tên là chuyện tốt sao, tỷ như, nếu cậu tán thành cái tên này, tôi có thể tùy thời đem cậu hủy diệt thành thủy tinh châu."

"Không sao đâu. Tôi muốn được gần gũi hơn với ngài ấy." Vô Tượng Tiềm Hành Giả nhẹ nhàng lắc đầu, tay cầm thẻ từ dây dưa trước người: "Anh có thể giúp tôi mua một quyển sổ và một cây bút cho ngài ấy không, tôi không có gì có thể báo đáp ngài ấy, bức tường bên bàn làm việc của ngài ấy rất trống rỗng, cần một bức tranh màu sắc trang trọng treo ở đó, dì ở căng tin nói họ không bán giấy bút nên tôi không mua được."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện