Tiếng gió làm mát của điều hòa âm thanh trầm thấp, trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh đến mức kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, hô hấp hai người nhẹ nhàng chậm lại, tin tức tố áp bách còn sót lại tràn ngập cả gian phòng, làm cho người ở trong đó cảm thấy áp lực gấp bội.
Bạch Sở Niên đơn giản ngồi trên thảm, nương theo ánh sáng lờ mờ nhìn chăm chú vào trân châu trong tay mà trầm mặc.
Nhớ tới ngày đầu tiên quen biết Rimbaud, là bởi vì bọn họ nằm trên hai chiếc giường phẫu thuật liền kề, Bạch Sở Niên còn nhớ rõ người này rất suy yếu, thân thể căng thẳng, ngón tay gắt gao bám chặt giường phẫu thuật.
Móng tay của hắn giống như một con mèo có thể vươn ra móng vuốt sắc bén, đem đệm y tế dưới thân thể nối liền giường phẫu thuật tự mình đào ra mấy cái lỗ.
Y tá ở cách đó không xa chọn dụng cụ cần dùng, dao mổ bỏ vào đĩa phát ra tiếng động nhẹ khiến xương người ta rét run, các bác sĩ và bác sĩ gây mê ở một bên không biết đang thảo luận cái gì.
Bạch Sở Niên cảm thấy không liên quan đến mình nên cứ nằm trên giường phẫu thuật nhìn đèn xuất thần, nhàm chán giơ tay lên, dùng bàn tay che đi ánh sáng chói mắt.
Người cá omega nằm bên cạnh giật giật, Bạch Sở Niên nghiêng đầu đánh giá anh, vừa vặn đối diện với đôi mắt lam bảo thạch thâm thúy lãnh khốc kia.
Omega hiếm khi có ánh mắt hoang dã mạnh mẽ như vậy, nghe các nhà nghiên cứu nói rằng đây là một con cá điện quỷ mới được đánh bắt ở Caribê về, và nhóm nghiên cứu ngay lập tức đưa anh từ Honduras về lục địa.
Dung tích tuyến thể của omega nhỏ hơn alpha, bởi vậy khi năng lượng của bản thân dư thừa, năng lượng tuyến thể dư thừa sẽ tràn ra, làm cho tế bào tuyến thể tiến hóa, có omega ưu tú có thể tiến hành tiến hóa mô phỏng một phần tám, tức là trên thân thể xuất hiện đặc điểm sinh học, phần lớn thể hiện ở tai, đuôi, đệm móng vuốt và các vị trí khác, trên lý thuyết mức độ tiến hóa càng cao, tuyến thể càng cường đại.
Mà nằm bên cạnh Bạch Sở Niên là một con cá điện quỷ omega đã tiến hành tiến hóa được một phần hai.
Các bác sĩ kết thúc cuộc thảo luận ngắn ngủi, bác sĩ gây mê đến nói chuyện với Bạch Sở Niên: "Omega này rất đẹp, phải không?"
"Ừm.
" Bạch Sở Niên đồng ý với cách nói của ông ta.
"Cậu ta rất khẩn trương.
" Bác sĩ gây mê nói: "Cậu cũng biết, sau khi gây mê thfi sẽ không đau đớn nữa, cậu hãy dỗ dành cậu ta đi.
"
Bạch Sở Niên suy nghĩ trong chốc lát, xoay người nằm nghiêng, nhẹ nhàng sờ vây người cá một chút.
Omega vặn vẹo thân thể rời xa hắn, vây bị Bạch Sở Niên sờ qua thoáng sung huyết biến hồng, rất nhanh lại khôi phục nguyên sắc.
Nhiều sinh vật sống trong tự nhiên thay đổi màu sắc cơ thể của họ vì những thay đổi tâm trạng, và con cá omega này có vẻ như trông hơi tức giận.
Bạch Sở Niên phóng xuất ra tin tức tố trấn an, mùi rượu Brandy nhàn nhạt ôm lấy nhân ngư, sau đó hắn vươn một tay dừng ở trước mặt anh.
Nhân ngư được trấn an hiệu quả, bản năng sợ hãi hòa hoãn một chút, chậm chạp cùng ngón tay Bạch Sở Niên chạm vào.
Ngón tay anh sinh trưởng có một tầng nửa trong suốt, Bạch Sở Niên cảm thấy rất thú vị, nhẹ nhàng gạt chân mình, sau đó chính mình đem mười ngón tay trái phải đan vào nhau cho người ta xem, cao hứng khoe khoang mình có thể làm được động tác này.
Nhân ngư ngây ngốc nhìn hắn, ngẩn người một chút, đột nhiên dùng răng nanh xé đứt màng giữa các ngón tay, cùng mười ngón tay trái của Bạch Sở Niên cài cùng một chỗ.
Nhiệt độ của tay nhân ngư rất thấp, nhưng không tính là rét lạnh, ngược lại như loại gió mát lúc sáu bảy giờ sáng.
Số lần Bạch Sở Niên nhìn thấy thế giới bên ngoài không nhiều lắm, trong trí nhớ của cậu đi theo lão nghiên cứu viên họ Bạch ra khỏi phòng thí nghiệm, gió lạnh thổi lên người, lão đầu nói cho hắn biết bây giờ là đầu mùa Hạ.
Lão nghiên cứu viên của hắn là một lão già mập mạp khoảng sáu mươi tuổi, quanh năm ở trước ngực áo bọc trắng treo một cặp kính gọng vàng, trong túi có một quyển "Tập thơ