Bạch Sở Niên sờ sờ vách tường phòng tắm suối nước nóng đi một vòng, điều tra manh mối không bị phát hiện, vừa đi xong một vòng thì cửa trên vách tường phía bắc dần dần xuất hiện một khe hở, nhưng sau khi toàn bộ cửa đều xuất hiện, ngay sau đó chiều rộng cửa bắt đầu thu hẹp lại, tốc độ rất nhanh, nếu như không nắm chặt cơ hội này, cánh cửa này đại khái sẽ chợt lóe lên rồi lại biến mất.
Bạch Sở Niên nhanh chóng nhặt khẩu HK417 bị lính đánh thuê thu giữ lúc nãy rồi khoác lên người, nhanh chóng ôm lấy Rimbaud chạy về phía cánh cửa sắp biến mất, khi đến gần khe hở linh hoạt lăn tại chỗ, lăn vào phòng tiếp theo, cánh cửa lập tức biến mất, hai người lại một lần nữa bị nhốt ở trong phòng mới.
Bạch Sở Niên đầu tiên nhìn thoáng qua đồng hồ.
Bạch Sở Niên đem tất cả đồng hồ trên thi thể lính đánh thuê đều thu lại, có đồng hồ cơ giới, đồng hồ điện tử cũng có, trong nháy mắt hai người bọn họ tiến vào phòng này, thời gian của tất cả đồng hồ toàn bộ nhảy đến một giờ chiều.
Giấy dán tường của căn phòng này cũng là hoa văn màu đỏ, cũng là một căn phòng vuông dài, rộng và cao.
Chính giữa phòng bày năm sáu kệ kim loại, xung quanh kệ là bể nước, bếp lò, máy hút thuốc, giỏ, tủ bảo quản, trên bàn bày giá dao, bát đĩa tinh xảo, trên tường cũng treo đầy gương lau sạch sẽ.
Đây là một nhà bếp phía sau.
Bạch Sở Niên trong lòng đánh dấu căn phòng này là 13, bởi vì thời gian trong phòng này đều là một giờ chiều.
"Đều là dựa theo quy cách của một tòa biệt thự nào đó kiến tạo sao." Bạch Sở Niên trầm mặc suy đoán.
Bạch Sở Niên kiểm tra kệ hàng và tủ một lần, nhặt được một tờ giấy từ trên mặt đất.
Giấy tờ và chữ viết tay đều giống như loại mà hắn đã nhặt được trong phòng tắm, đều là do vị nhà văn mất tích kia lưu lại, hơn nữa ở vị trí số trang đánh dấu "trang thứ hai", nhưng cũng không giống như tờ giấy trước đặt ở vị trí chỉnh tề nữa, ngược lại giống như là lúc hoảng loạn mà ném trên mặt đất.
"Tôi hiểu rồi, đây thật ra là một mê cung, tôi hoàn toàn không thể dự đoán được giây tiếp theo tôi sẽ đi vào loại phòng nào, tôi sắp đi không nổi nữa.
Phòng hiện tại của tôi là một ngôi nhà đồ chơi màu vàng, được trang bị rất ấm áp (nếu bỏ qua gương có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi trên tường), thảm được đặt gấu bông và thỏ hồng đẹp đẽ, ở giữa có một bàn trà nhỏ được sử dụng để xây dựng các khối xây dựng, trên bàn làm việc đặt một đống khối, cách đặt khối rất đặc biệt, cũng may trong thời gian học đại học của tôi đã học được hình học vẽ, có thể dễ dàng vẽ ba quan điểm và lập thể của nó, nếu cảnh sát có thể nhìn thấy, hy vọng thứ này sẽ giúp các cậu tìm thấy thêm manh mối."
Xem bản vẽ kiến trúc là môn học bắt buộc của đặc công liên minh, Bạch Sở Niên rất dễ dàng từ trong bản đồ bành thảo hiểu được ý tứ mà nhà văn muốn biểu đạt:
Đây là một loạt các tòa nhà dị hình được xây dựng bằng gỗ khối lượng là 28 khối vuông, hình dạng không phải là bất kỳ khối lập phương nào phổ biến.
Toàn bộ hình dạng khối lập phương xem ra là một khối hình dài ba Rimbaud.
Điều này phù hợp với các con số trên đồng hồ, có thể suy ra sơ bộ đây là bản thiết kế lập thể của toàn bộ căn phòng bí mật.
Phương thức bày biện khối lượng gỗ khối lượng kỳ thật rất kỳ quái, tầng dưới cùng của nó có bảy khối, tầng thứ hai ba khối, tầng thứ ba tám khối, tầng thứ tư ba khối, tầng thứ năm bảy khối, loại phương thức bày biện này tạo thành toàn bộ kiến trúc khối lập phương ở giữa có rất nhiều không gian trống rỗng.
Nhà văn vẽ ba vòng trên sơ đồ vẽ, chia khối lập phương thành ba phần, lớp bên trái nhất được đánh dấu màu xanh, một lớp ở giữa được đánh dấu màu đỏ, lớp bên phải được đánh dấu màu vàng.
Bạch Sở Niên ngồi trên mặt đất nhắm mắt lại suy nghĩ về tấm bản đồ cỏ rậm này.
Khi một tòa nhà khối lập phương có ba quan điểm và lập thể, có thể hoàn toàn xác định hình dạng cụ thể của toàn bộ tòa nhà và cách đặt, nhưng 324 đưa ra quá nhiều manh mối can thiệp, màu sắc, thời gian kỹ thuật số, hình dạng đặt, quy tắc chức năng phòng không thể liên kết với nhau.
Bạch Sở Niên rốt cục hiểu được nội dung của văn kiện F mà Ân Khả nói có bao nhiêu chuẩn xác, đây là một cơ thể thí nghiệm cực độ tự mình, cậu ta đưa ra tất cả đều dựa trên ý tưởng kỳ lạ của bản thân mà sinh ra câu đố, cũng không suy nghĩ đến kinh nghiệm và tình cảnh của người giải đề, trách không được sẽ bị coi là tàn phẩm thất bại cần phải xử lý thiêu đốt, cậu ta căn bản là không có tác dụng lọc ra nhân loại có chỉ số IQ thấp.
Bạch Sở Niên nhắm mắt lại ngồi trầm tư trên mặt đất, Rimbaud không quấy rầy hắn, ngồi ở bên tủ chén thưởng thức nhẫn bảo thạch Bạch Sở Niên đeo ở đầu đuôi mình, vừa thưởng thức vừa cầm lấy một cái đĩa làm bánh quy ăn.
"Cái này." Rimbaud cầm miếng sứ cắn cuối cùng quan sát, nghiêng đầu đọc: "Nhất Nguyên Nhân Quảng." (一元人广)
Bạch Sở Niên quay đầu lại nhìn anh, Rimbaud cầm lấy mảnh sứ vỡ trong tay lắc lắc về phía hắn.
"Bảo bối, anh chỉ đọc phần chữ mình biết thôi sao." Bạch Sở Niên tiếp nhận mảnh sứ, lại cầm lấy một cái đĩa hoàn chỉnh khác quan sát, phát hiện trên đĩa có in hoa văn tùy chỉnh "Chính Viễn Thực Phủ".
(正远食府*)
*Đặng: Đây mới chính là chữ ở đĩa, mấy chữ mà Rimbaud đọc chỉ là 1 nét trong cả 1 bộ chữ đó thôi.
Đây là một nhà hàng có danh tiếng rất tốt ở thế giới thực, thanh danh không khác gì Toàn Tụ Đức, tại ngã tư giao nhau giữa đường Nam Phong Thành và Hoằng Nhã Đạo của thành phố Thông Khẩu, mọi người trong nước đều biết.
Viện 109 cũng được xây dựng ở vùng ngoại ô của thành phố, cách đó khoảng chưa đầy một giờ lái xe.
Máy thông tin liên lạc lại vang lên.
Hà Sở Vị: "Vừa rồi nhà hàng mở cửa, bây giờ chúng tôi đã đến phòng tiếp theo.
Phòng này tôi không hiểu là dùng để làm gì, ở giữa có bốn chỗ ngồi, phía trước bên trái có vô lăng, bên phải thủ công chắn, phía trước có một gạt tàn và một cái đèn hiệu xe trống, ý bảo đèn đè xuống, ý tứ là trên xe có người.
Đây là một chiếc taxi Volkswagen Santana."
Bạch Sở Niên: "Màu giấy dán tường, thời gian mấy giờ."
Hà Sở Vị: "Đỏ, 12 giờ trưa.
Còn cậu thì sao?"
Bạch Sở Niên: "Bây giờ tôi có một bài viết cơ bản về người vô hình tiềm hành này, nhưng tôi vẫn chưa chắc chắn lắm."
Hà Sở Vị: "Cậu còn biết cái này sao?"
Viết bên đề cập đến việc suy ra tâm lý của mình thông qua hành vi của người được quan sát.
"Chờ tôi xác định rồi sẽ nói với cậu sau." Bạch Sở Niên còn đang