Edit: Socola Sữa
Beta: Soda chanh
Phồn Tinh nghiêng nghiêng đầu, thậm chí còn bắt đầu phát tán tư duy, suy một ra ba: Thích Hà, là Tiểu Hoa Hoa, nhưng lại không nghe lời như vậy. Mình tại sao, không làm cho hắn nghe lời hơn một chút?
Ngược lại, còn phải đối tốt với hắn.
Đứa trẻ ngoan thì mới được che chở như Tiểu hoa hoa.
Còn nếu không ngoan, được..
Đánh!
Lão đại nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên mắt lộ ra một tia hung quang.
Sưu Thần Hào lập tức mộng bức, cảm giác sắp có điềm xấu, ngươi lại nghĩ đến cái gì?
Ngươi mẹ nó lại muốn làm cái gì a!
Ánh sáng phía trước mắt bị che mất, Phồn Tinh chậm rãi ngẩng đầu lên, có chút tò mò, là ai, ai đã che mất ánh hào quang trí tuệ mà cô đang tỏa ra?
Vợ chồng Vân Tiếu Hòe đến.
Bà ngoại Di lảo đảo vài cái, mới đứng dậy được.
Thời điểm nhìn thấy vợ chồng Vân Tiếu Hòe vẫn còn có chút câu nệ, dù sao lão nhân gia vẫn sợ hãi, lo lắng Phồn Tinh bị mang về Vân gia.
"Tinh Tinh, mau gọi ba ba mụ mụ."
Lão đại nghiêng đầu, nhìn thấy Vân Gia Duyệt lớn lên giống mình như đúc thì có chút mới lạ. Rốt cuộc đợi đến lúc bà ngoại Di như muốn hỏng mất mới đối với vợ chồng Vân Tiếu Hòe hô một tiếng.
Đoàn người tiến vào khách sạn ăn cơm trước.
Ngược lại Ngụy Tử Trác có chút để ý tới Phồn Tinh. Bộ dáng tiểu cô nương tỉnh tỉnh mê mê, ngơ ngác manh manh, chẳng biết tại sao lại khiến hắn giật mình.
Không phải là cái loại cảm giác rung động giữa nam nữ, mà thực chất là bên trong rục rịch.
Giống như ngươi đang đi trên đường, nhìn thấy một con chó con bị mù mắt rất đáng thương, sẽ nhịn không được muốn vươn tay ra, hung hăng đâm vào con mắt mù của nó. Nghe nó nức nở nghẹn ngào mà gào thét, nhỏ giọng kêu ngao ngao, nhưng làm gì cũng không thể giãy ra được..
Cái loại cảm giác này chính là cái loại cảm giác đứng ở phía trên khống chế áp đảo sinh mệnh! (Sữa: Mẹ ơi ở đây có biến thái)
Trên đời này biến thái phân làm hai loại.
Một loại còn hơi chút thiện lương, đối mặt với người có chỗ thiếu hụt, sẽ nhịn không được mà đắc chí, sinh ra cảm giác về sự ưu việt.
Một loại khác, là từ đầu đến đuôi đều là ma quỷ, bọn họ sẽ nhịn không được muốn đi bắt nạt, vũ nhục, chà đạp!
Đồng thời, còn sinh ra cảm giác sung sướg cùng cùng thỏa mãn rất lớn.
Lão đại hoàn toàn không có ý thức được, chính mình cái gì cũng không có làm, mà đã có người yên lặng đem