Đang yên đang lành sao lại mất điện thoại cơ chứ, đương nhiên cái điện thoại không thể tự nhiên chạy đi được. Cô đâu phải là ngốc tới cái mức không nghi ngờ anh cơ chứ
Nhìn mặt anh hiện rõ dòng chữ "Anh lấy đó, đố em biết ở đâu"
Thôi thì ở trong điện thoại cũng chẳng có gì quan trọng ngoài trừ cái tên Bạch Tuyết Nhiên nhưng anh sẽ không nghĩ quá sâu xa đâu nhỉ, cô đoán là thế thôi mong rằng anh vẫn tin cô...sau những gì cô làm
Cô ngồi húp hết bát mì, đúng là 1 miếng khi đói bằng một gói khi đói mà. Trình độ thơ văn của Nhiên Nhiên phải đạt đến tầm thượng thừa rồi, đố ai sánh được
Sau khi cô ăn xon thì hai con người dắt nhau đi mua điện thoại. Xui xẻo cái là vừa vào một tiệm thì gặp người không muốn gặp
"Hàn Lãnh ~"
Cô thô lỗ lấy tay móc tai, đúng là nghe cô ta gọi mà sởn cả gai ốc. Cô chẳng quan tâm mấy đi ra ngắm một lượt ấy cái điện thoại. Xem có cái nào đẹp thì hốt ẻm về luôn một thể
"Lãnh, điện thoại em vỡ màn hình rồi" Cô ta chìa cái điện thoại có xước một góc ra bày đặt khóc lóc, cô nhìn điện thoại cô ta mà tức. Cô còn dùng 6s thế mà cô ta đã dùng 8 rồi. Rõ ràng hôm trước còn đến ăn nhờ ở đậu nhà cô thế mà giờ xem ra giàu ngang ngửa cô à