"Tôi có chuyện muốn nói với cô" Lúc cô đang định bước lên xe thì anh tiến tới và nắm tay cô giữ lại
Cô nhìn anh nghĩ là không có chuyện gì quan trong nói "Để sau đi, bây giờ trời tối rồi"
"Tôi muốn nói ngay bây giờ"
"Thế anh nói đi" Anh kéo cô đến một góc khá xa, cô thì cảm thấy có chút nghi ngờ nhưng mà bình thường Lăng Viễn cũng rất tử tế lên coi như tin anh ta đi "Xin lỗi"
"Xin lỗi chuyên gì?"
"Chuyện em gái tôi"
"À...thế mỗi chuyện đấy thôi à?"
Anh hơi giật mình vì cô không so đo hỏi lại như thế, anh trả lời nhẹ bẫng "Ừ"
Đúng lúc này hai người nghe thấy tiếng của động cơ, hai người nhìn lại thì thấy cái xe to tướng của đoàn phim đã lên bánh và đi rồi. Ơ kìa...thế còn hai con người đang hiện hữu ở đây thì sao? Họ lại dám để quên cả hai diễn viên chính cơ à
Cô và anh chạy theo nhưng không kịp rồi, nhớ đến mình vẫn còn điện thoại cô mở lên "Chết thật, không có sóng" Đúng thật hai người đang ở một rừng trẻ, một cảnh cho mấy cái phân đoạn oánh nhau của nam chính, thế coi như toang, hai người chắc phải ở đây đến sáng mai sao
"Mong là quản lí Liên còn nhớ đến mình" Trời bây giờ lạnh lắm, đúng thật là rất lạnh chỉ có hai con người