8 năm trước
Lúc đó cô với cái tên là Bạch Tuyết Nhiên vẫn rất ngây thơ và hồn nhiên...vui vẻ và không có suy tư gì hết. Người ghen tị với cô khá nhiều nhưng trong số đó người ghét cô nhất có tên là Triệu Lan
Sao cô lại không nhớ ra cái tên này chứ, hay có thể nói hồi đó co vô lo vô nghĩ, tóm lại là chẳng để ai vào trong đầu mình cả. Ả ta ghen tị với cái đầu óc hòn nhiên đấy của cô, ả ta rất ghen tị. Triệu Lan đã nằm đủ mọi cách để có thể khiến mọi người trong lớp từ yêu quý Tuyết Nhiên để thành ghét cô, ghét cay, ghét đắng, khiến cô mất đi bản tính hiền lành, thuần khiết vốn có của mình
"Nó là cái con ăn trộm vặt"
"Đồ không có mẹ"
"Không có mẹ" Đấy là câu nói tổn thương cô nhất. Người hay nói câu đó nhất, ghét cô chỉ sau Triệu Lan đó là Dạ Thẩm. Cô ta vì những lời nói kích động mà Dạ Thẩm càng ngày càng ghét cô. Ở trong lớp ai cũng biết là Dạ Thẩm hay bắt nạt cô nhất và vào một ngày...đây chính là cú đánh chốt hạ của Triệu Lan
Bạch Tuyết Nhiên nhìn trên sàn nhà kho đầy máu và người nằm trên vũng máu đấy không ai khác chính là Dạ Thẩm, cô bất ngờ cùng với hoảng sợ nhìn vào xác chết nghe thấy bên ngoài có tiếng người đang đi đến côi vội vàng núp đi
"Máu...máu..." Người kia vừa nhìn thấy cảnh tượng thì hoảng sợ chạy đi,