Anh thật sự là quá ngu ngốc, không ngờ có một ngày lại ngu ngốc đến mức thừa nhận hết trước mặt tất cả mọi người như vậy, thôi thì lộ thì cũng đã lộ, thừa nhận cũng chẳng sao
"Em thích An Nhiên"
Cả đoàn lại trố mắt nhìn anh trong khi cô vẫn che mắt, tai cô đã đỏ ửng hết lên rồi. Anh đứng nhìn về phía cô lại nói dõng dạc một lần nữa
"Lâm An Nhiên, tôi thích cô" Anh vừa hô dõng dạc như thế thì không sai vào đâu được, tất cả đều nhìn về phía cô. Cô đứng bật dậy đi lại phía anh, cô cầm tay anh rồi kéo đi một mạch
Nhưng khung cảnh này thật sự rất đẹp, lại rất tự nhiên, hai người đều đang mặc bộ cổ trang, cô vừa kéo anh đi, tấm áo cửa hai người bay bay trong gió nhìn thật sự rất đẹp, với con mắt tinh tường của bác đạo diễn, hai người lại đang đi đúng chỗ vừa này diễn phim, ông đầy người bấm máy qua một bên vào đi ngồi vào vị trí máy quay chỉnh góc quay và bấm máy
"Cảnh này thật sự rất đẹp" Ông bác đạo diễn cực kì tâm đắc, đúng là diễn như nào thì diễn nhưng cũng không bằng tự nhiên được
Cô kéo anh đến một góc nhìn anh khá tức giận "Anh nói cái gì đấy"
"Anh thích em thật mà" Anh như con cún con nhận lỗi trước cô cực kì đáng yêu
Cô ôm mặt một chút tức giận, thực sự thì cô không phản đối anh thích cô thậm chí là cô đã rất vui ấy nhưng nếu tin này mà truyền đến tai fan của Lăng Viễn thì sao, chẳng phải rất