Lăng Viễn nhìn gia đình bạn thân mình đã đủ cả, gia đình êm ấm mà anh với An Nhiên vẫn chưa đâu vào đâu, đúng là quá tệ, như này thì hỏng
Nhìn bé con mà bà Hàn đang bế, Lăng Viễn quay qua nhìn An Nhiên hỏi "Hay mình cũng sinh một đứa đi, anh thích con gái"
Ông bà Hàn và ông bà Lục nghe thấy thì kiểu "cười nửa miệng" ấy. Nói thẳng ra cái hồi mà hai ông cua hai bà cũng chả mất liêm sỉ như Lăng Viễn đâu, đúng là quá kém, cứ như này thì bao giờ mới hốt được con gái nhà người ta về
Ông Hàn và ông Lục rủ nhau ra một góc xì xào "Ông xem kìa, thanh niên trai tráng thế mà lại kém như vậy"
"Tôi với ông hồi trẻ có khi hơn cậu ta gấp 10 lần"
"10 lần thế nào, cả trăm lần ấy"
Lăng Viễn đứng ở đó nhìn hai ông bạn già đang ''bốc phét'' một cách đầy bất lực. An Nhiên cũng chán chả buồn nói với cái tên đầu đất này, cái gì mà cứ suốt ngày bắt cô sinh con đã thế lại còn ra vẻ "anh thích con gái cơ" đúng là mặt dày vô sỉ
"Mẹ đưa bé con đây, Nhiên Nhiên muốn thấy bé con này" Hàn Lãnh hớt hải chạy đến định giằng một cái thì bị ông Hàn và ông Lục giữ lại "Làm gì đấy con trai, nhẹ nhàng chút, cháu nhà này đấy"
"Vâng vâng" Nói rồi anh bế đứa bé thật nhẹ nhàng. Những người mẹ ru con ngủ vừa đi vừa rung rung, à ơi cho con ngủ. Còn Hàn Lãnh thì....
Anh vừa đi vừa nhún một cái, có thể liên tưởng đến những người múa ba lê