Xe của anh đỗ trước cổng bệnh viện anh liền xuống xe và chạy vào khoa cấp cứu, thấy có mấy y tá anh lập tức hỏi
"Bệnh nhân Lục Nhiên Nhiên ở đâu?"
"À, cô gái bị tai nạn ạ? Cô ấy đang được phẫu thuật ở đằng kia, anh là..." Cô ý tá còn chưa hỏi xong thì anh đã chạy đi từ đời nào rồi. Đứng trước cửa phòng phẫu thuật anh lo lắng nhưng anh mới phát hiện đằng sau anh là
"Lăng Viễn?"
"Ừ, đang trên đường thấy vợ cậu bị tai nạn lên giúp đỡ"
"Cảm ơn mà sao không báo cho tôi luôn"
"Hai tay bế cô ấy thì tay nào móc điện thoại gọi cho cậu"
"Xem như cậu tốt" Lúc này anh mới nhớ ra anh còn chưa gọi điện cho ba mẹ hai bên, chắc mọi người lo lắng lắm. Anh vội lấy điện thoại gọi cho bố mẹ hai bên biết tin. Tắt điện thoại anh nhìn vào phòng phẫu thuật vẫn sáng, chưa bao giờ anh cảm thấy mất bĩnh tĩnh như bây giờ
"Cô ấy ở trong đó lâu chưa?"
"Chỉ tầm 1 tiếng thôi"
Ngồi thêm được một lúc thì bố mẹ hai bên đến, cả hai phu nhân cứ khóc lên khóc xuống, người thì sợ mất con dâu, người thì sợ mất con đẻ nhưng mà anh mới là đáng lo nhất, chẳng lẽ anh lại để mất vợ
"Cạch"
Cuối cùng phòng phẫu thuật cũng mở ra, ai lấy đều lo lắng tiến đến "Vợ/Con tôi sao