"Chết rồi" Anh đảy cô ra rồi lại một lần nữa chạy vào nhà vệ sinh, nhưng lần này cô quyết không cho anh vào trong đó lại. Anh định chạy vào trong nhưng cô thì túm lấy tay anh giữ lại
"Anh không được đi đâu, ở lại nói chuyện với em"
"Em mà không..bỏ tôi ra, em sẽ hối hận đấy" Anh cảm thấy bên dưới càng ngày càng không ổn. Nếu cứ tiếp tục như thế này liệu anh còn có thể sử dụng nó cho sau này không
Cô ngây thơ chưa trải sự đời lên cứ cố gắng con thú đang khát khao dục vọng ở ngay bên cạnh, đúng là ngây thơ hết thuốc chữa
"Anh không được đi đâu, anh phải trả lời cho em, anh phải cho em xuất viện" Cô nói như hét vào tai anh, tay càng ghì mạnh khiến anh càng gần cô hơn. Anh thở nhẹ một cái rồi hỏi cô
"Nếu em có thể làm cho tôi việc này, tôi sẽ cho em về nhà một cách sớm nhất"
Cô háo hức nhìn anh, ôm mạnh lấy anh "Việc gì? Việc gì?"
"Việc mà một người vợ nào cũng cần phải làm" Anh vừa nói đến đây thì cô bắt đầu nghi ngờ, nhưng cô mù quáng vẫn luôn cho cái tác phẩm của mình là quan trọng nhất lên đánh đổi tất cả để về nhà mà viết truyện, sao cô có thể ngu ngốc như thế