Cô tự trấn an bản thân mình "Đây là diễn...diễn thôi"
Lăng Viễn nhíu mày nhìn cô "Em lẩm bẩm cái gì vậy, không muốn diễn?"
Cô thấy anh nói như vậy thì sợ bị đuổi về là giấc mơ diễn viên của cô coi như xong, cô kéo tay của anh lại "Diễn ạ"
Anh nhếch mép nhìn cô "Vậy bắt đầu đi"
Cô hít một hơi thật dài sau đó vòng tay qua ôm lấy eo anh khiến mấy người ngồi dưới như đứng tim, trước giờ Lăng Viễn là người ưa sạch sẽ, cực kì ghét ai chạm vào mình vậy mà cô bé này lại...nhưng mà lạ cái là Lăng Viễn không hề phản kháng mà còn mặc kệ cho cô muốn làm gì thì làm, trông có vẻ thoải mái lắm
"Anh yêu đi đâu vậy?" Giọng cô nũng nịu cất lên khiến anh không thể ngờ được cô bé này lại có vẻ mặt damdang như thế này
Anh cũng rất biết phối hợp, tay vòng qua ôm lấy cô mà tiện sờ mông cô một chút, cô run lên nhìn anh trợn tròn mắt trong khi anh lại rất bình thản nhìn cô nói "Cố mà diễn tròn vai nào"
Cô vòng tay qua cổ anh, chân nhón lên tính hôn anh tại vì cô nghĩ nếu định hôn anh chắc anh sẽ nói "Cắt" thế là xong, ai ngờ đầu khi mặt cô cực sát anh rồi nhưng vẫn không nghe thấy gì, cô bồn chồn liếc về chỗ những người phỏng vấn chung với anh
Trông mặt ai lấy đều rất căng, đổ cả mồ hôi hột, thấy tình hình có vẻ không khả quan lắm cô nhìn anh ý như muốn nói "Anh nói cắt đi" Nhưng anh lại bình thản, siết chặt tay ôm