"Tôi sẽ sắp xếp chỗ ở cho cô" Tưởng trừng câu này là do anh phát ra nhưng không, cô đứng trên cầu thang nói như vậy
Cô nhìn cô ta với ánh mắt thách thức "Cứ như vậy đi, mời cô ra khỏi nhà của chúng tôi"
Đúng lúc này, người giúp việc cũng đã dọn xong hết đồ đạc cho ả ta và mang xuống "Thưa thiếu phu nhân, đã dọn xong quần áo cho cô Triệu rồi"
"Tốt lắm" Cô nhìn người giúp việc vừa lên tiếng rồi đi lên trên lầu hai và không nói gì, anh không ngờ cô lại ghét ả ta đến mức muốn đuổi ả ta chỉ trong mấy phút. Nhưng cũng đúng, một ả tiểu tam suốt ngày ve vãn bên cạnh chồng mình thì đương nhiên cô sẽ khó chịu chứ
"Gọi xe cho cô Triệu đi" Anh lên tiếng và đi theo Nhiên Nhiên để lại ả Triệu Lan cùng đống vali quần áo đang đứng như trời trồng ở bếp
"Mời cô" Hàn quản gia đã gọi xong xe và đứng ở cửa đưa tay mời cô ta ra ngoài, cô ta tức giận giậm chân rồi lườm mấy người giúp việc lên tiếng đe dọa "Sẽ có một ngày tôi cho mấy người chết không toàn thây"
Ả ta nói lời căm ghét rồi bước ra ngoài đi lên chiếc xe đã được gọi sẵn để chở cô ta đến một nơi mới, nơi mà Nhiên Nhiên đã mua để tống cổ cô ta ra ở
"Nhiên Nhiên cô giỏi lắm, vậy mà lại mua một căn nhà cách xa nhà của Hàn Lãnh đến thế, đây là không muốn tôi cướp chồng cô sao?"
[...]
"Không ngờ