"Em nói cái gì" Anh sửng sốt không ngờ cô lại muốn làm cái chuyện kì cục này, anh lập tức trốn ngay và luôn. Cô đang cầm điện thoại chuẩn bị chụp ảnh anh thì đã thấy anh chạy mất tiêu rồi, cô cầm điện thoại chạy theo
"Anh đứng lại cho em, một bức thôi mà"
"Không có bức biếc gì cả, em đừng lại gần anh" Anh chạy vào phòng rồi đóng chặt cửa thay lại quần áo bình thường, không ngờ anh lại có ngày này, cùng cô làm mấy chuyện điên rồ thế này nhưng anh lại cảm thấy rất vui, cuộc sống của anh không còn nhạt nhẽo như trước nữa rồi
Anh đi ra ngoài thấy cô đang đứng canh ngoài cửa chỉ chờ anh ló mặt ra. Anh vừa mở cửa cô liên giơ điện thoại hòng chụp ảnh anh nhưng anh đã thay từ lúc nào, cô ỉu xìu
Bỗng dưng cô nhớ đến một chuyện "Cái tên hôm trước em đâm, còn sống không?"
[...]
Cô và anh mặc một bộ quần áo màu đen, áo khoác, tất tần tật đều là màu đen, cô đội cái mũ và đeo khẩu trang đen nữa. Anh không hiểu sao cô phải lén lút thế này, anh có thể ung dung tự tại mà đi vào mà sao phải làm thế này, chỉ khiến người khác thêm sinh nghi
"Em tính làm gì vậy?"
"Anh bảo muốn giết tên đó mà"
Anh bất ngờ nhìn cô "Em muốn giết hắn ta"
Cô cười khẩy "Chứ còn gì" Anh lại càng khó hiểu hơn, sao lại có thể lạnh lùng tàn nhẫn như thế. Rõ ràng mấy hôm trước cô còn rất khác cơ mà
Hai người đi một lúc thì