(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Tìm đại thần ôm đùi


trước sau

Editor: Đào Tử


_________________________


Thân là một người đứng tuổi xưa nay không lướt dạo Weibo xem tin tức giải trí, Bùi Diệp không hề biết chuyện vỡ tổ trên mạng.


Thời điểm Bạch Gia và phòng làm việc Bạch Gia liên tiếp bác bỏ tin đồn, 【 Nông dân trồng dưa giới giải trí 】dùng tư thế càng cứng rắn hơn phản bác ngược lại.


【 Nông dân trồng dưa giới giải trí V 】: Báo cảnh sát? Ồ, đúng lúc tôi cũng đang trên đường tới cục cảnh sát, hãy đợi đấy @ Bạch Gia @ phòng làm việc Bạch Gia. Khuyên các người một câu, sớm tự thú nhận sự khoan hồng của pháp luật, các người thực sự cho rằng người đã chết thì không thể mở miệng?


Vốn nhân mạch của Bạch Gia ở giới giải trí vô cùng rộng, năng lực bộ phận quan hệ xã hội có thể xem là hàng đầu.


Tin đồn này vừa lên hotsearch vài phút đã bị xóa sạch, phòng làm việc Bạch Gia ngay lập tức phát tuyên bố bác bỏ tin đồn.


Ai ngờ 【 Nông dân trồng dưa giới giải trí】 sau lưng rao giá trên trời, ngoài mặt lại đăng bài Weibo thứ hai.


Mẹ!


"Tụi bây là phế vật à?"


Bạch Gia quay phim cả một ngày, mệt mỏi, mất ngủ lại thêm vừa mới cãi nhau với vợ, khiến hắn sức cùng lực kiệt.


Do trạng thái không tốt, hắn không thể nào tập trung diễn xuất, bị tên nam phụ nào đó vốn xung đột nhân thiết và tài nguyên với hắn nhân lúc có cảnh quay chung cố gắng ép diễn làm khó, nữ minh tinh hạng ba không tên tuổi còn cố tình ngã vào lòng hắn trên sóng truyền hình cọ độ hot, lại có người chụp được sắc mặt hắn tiều tụy ố vàng quầng thâm quanh mắt đen sậm, còn đồn đoán là hắn chơi mai thúy.


Mấy tên phóng viên rác rưởi này đúng là vì nhiệt độ cái gì cũng dám làm!


"Tên thần kinh này nói lung tung các người còn không giải quyết được? Bỏ tiền ra thuê các người về xơi nước à?"


Mấy ngày nay trạng thái tinh thần của Bạch Gia không tốt lắm, trước kia hiền lành lịch sự, đối xử với mọi người vô cùng chu đáo giờ lại dễ tức giận nổi nóng vô cớ.


Chẳng hạn như loại chuyện này, Bạch Gia bị cẩu tử hắt nước bẩn không phải lần một lần hai, dù đối mặt với nguy cơ lớn cỡ nào, hắn cũng không bao giờ nặng lời với trợ lí nhân viên hay người đại diện đến mức văng tục. Ngày tết hay các ngày lễ lớn còn tiêu tiền không tiếc.


Người trong giới không ai không nói tốt cho hắn, có thể thấy hắn được lòng người cỡ nào.


Nể tình ân tình hậu đãi lúc trước, người đại diện cũng không nổi giận, chỉ cho là Bạch Gia bị dư luận chọc giận.


Lửa giận tới nhanh mà đi cũng nhanh, Bạch Gia dùng tay không lau trán một cái, giọng nói mềm mỏng hơn nhiều.


"Thật xin lỗi, mấy hôm nay tôi không khống chế được cảm xúc, dưới tình thế cấp bách mới nói nặng lời..."


Người đại diện nói, "Không sao, tôi cũng biết dạo này cậu chịu áp lực gia đình rất lớn, chuyện bên ngoài tôi sẽ nghĩ cách đè xuống."


Bạch Gia nói, "Báo cảnh sát đi, hoặc là...Khiến tên cẩu tử kia không thể mở miệng nữa."


Hắn ghét nhất là cẩu tử, tung tin thật thì thôi đi, hết lần này tới lần khác lại tung tin thất thiệt, buồn nôn chết được.


Còn nói hắn ăn bám, giết vợ giết con?


Đồ điên!


Bạch Gia quyết định sau khi đè ép dư luận, phải tống tên cẩu tử đi ăn mấy năm cơm tù cho chừa!


Cúp điện thoại, Bạch Gia tùy ý ném điện thoại di động sang một bên, tay chân dang rộng thành hình chữ đại, đôi mắt chua xót mệt mỏi vẫn không dám khép lại.


Người quen còn tưởng khoảng thời gian này tâm tình Bạch Gia không tốt là vì cãi nhau với vợ, trên thực tế không phải.


Khoảng một tháng trước, hắn bắt đầu mơ thấy ác mộng, càng ngày càng li kì hơn.


Mới đầu chỉ cảm thấy sợ hãi, sau đó lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.


Một lần tỉnh lại giữa cơn ác mộng, hắn nhìn thấy đôi mắt vợ mình hiện đầy tơ máu, vẻ mặt hốt hoảng. Áo ngủ của vợ lộn xộn nằm dưới giường, thân trên giãy dụa muốn trốn xuống gầm giường, nửa người dưới còn treo ở mép giường, mà hắn đang ngồi trên người vợ, hai cánh tay bóp chặt cổ cô.


Sau khi hắn tỉnh táo lại sững sờ nhìn bàn tay mình, vợ cho hắn một cái tát cũng chưa khiến hắn hết bàng hoàng.


Trừ hôm ấy, cách mấy ngày hắn lại tỉnh dậy giữa cơn mơ, phát hiện chính mình cầm dao phay đứng trong phòng bếp, trên thớt chính là con gà đất mà dì giúp việc mua về định hầm canh. Máu tươi tung tóe bắn khắp nhà bếp, bên cạnh còn có lông gà, máu gà thịt gà vươn vãi trên đất.


Bạch Gia bị dọa đầu óc trống rỗng.


Một tiếng động lạ vang lên, Bạch Gia vứt con dao phay xuống, quay đầu phát hiện vợ đang ôm chặt lấy con trai, che miệng thằng bé không cho nó phát ra tiếng.


Bạch Gia không biết nên làm thế nào cho phải.


Ngày thứ hai hắn lập tức đi tìm bác sĩ tâm lí, tìm cao nhân quen biết, tình huống dần chuyển biến tốt đẹp.


Chuyện quỷ dị đó không tiếp tục tái diễn, nhưng ác mộng của hắn lại càng lúc càng rõ ràng.


Hôm nay vừa chìm vào giấc ngủ hắn đã nghe bên giường truyền đến tiếng nước tí tách quen thuộc.


Bạch Gia đột nhiên mở mắt ra, vừa lúc đối mặt với hai con ngươi đỏ thẫm như máu, đôi mắt ấy nhìn hắn chằm chằm, chủ nhân của đôi mắt là một thiếu nữ tuổi còn khá trẻ, tóc tai bù xù, toàn thân ướt đẫm, thấy hắn phát hiện mình lập tức há cái mồm đầy máu ra...


Cái miệng đầy máu kia càng ngày càng gần, hắn mạnh bạo giơ tay đẩy người ra, sau đó bừng tỉnh.


Tùy tiện lướt hot search, phẫn nộ phát hiện một bài phốt có liên quan đến mình.


Tuy phòng làm việc đã lập tức đè ép xuống, nhưng Bạch Gia vẫn cảm thấy tức muốn nổ phổi, mất khống chế muốn đập hết tất cả đồ vật trong tầm mắt.


Hắn trấn tĩnh lại, dựa theo sắp xếp của phòng làm việc, đăng một tấm ảnh chụp sinh nhật cùng vợ và con trai.


【 Bạch Gia V 】: Đây là người

tôi yêu và con của tôi, tôi thực sự rất yêu họ! Người tung tin đồn nhảm có thể có đạo đức một chút được không?


Sau khi xong việc, thần kinh Bạch Gia thả lỏng, thân thể mệt rã rời đặc biệt nhớ nhung chiếc giường lớn mềm mại.


Vừa vén chăn lên, hắn liền xuất hiện ảo giác.


Nữ quỷ trong cơn ác mộng ngồi ở một góc ẩm ướt, vừa đến gần đã tản ra mùi hôi thối nồng đậm khiến người khác choáng váng.


Bạch Gia bỗng quay đầu lại, gian phòng khách sạn trừ mình không có một ai, nhưng hắn lại cảm thấy trong gian phòng có một đôi mắt u ám đang nhìn mình chằm chằm.


Mặt hắn sợ hãi tái nhợt, run rẩy mò lấy điện thoại di động gọi điện cho trợ lí, nhiều người hẳn sẽ có cảm giác an toàn hơn một chút.


MMP!


Hắn đã lăn lộn trong giới giải trí phù phiếm này nhiều năm, có tình cảnh nào chưa từng thấy qua, chưa từng nghe qua?


Bạch Gia gần như có thể chắc chắn, mình bị kẻ tiểu nhân đâm hình nhân hoặc tìm tiểu quỷ hù dọa hắn!


Mà ai có động cơ làm vậy?


Là ảnh đế XX lúc trước tranh tài nguyên phim với hắn?


Hay đỉnh lưu YY dạo kia bị hắn chặn tài nguyên?


Nói không chừng là đại lão có thế lực hùng hậu trước kia hắn vô tình đắc tội?


Tệ hơn, chẳng lẽ là mấy tên lâu la giáp ất bính đinh ghen tị với sự thành công của mình?


Trong đầu Bạch Gia xoay chuyển không ngừng, đem từng mục tiêu có động cơ ám hại ra phân tích.


Sau khi suy đoán một phen, hắn cảm thấy ai ai cũng có hiềm nghi.


Cùng lúc đó, một người một quỷ nhà Diệp Vi đã đến bên ngoài gian phòng của Bùi Diệp, do dự không tiến.


"Gõ cửa như thế liệu có đắc tội đại thần không?"


Giờ này người bình thường đều đang ngủ.


Diệp Vi nói, "Không gõ cửa sao được, anh muốn em trực tiếp đi vào rồi bị đại thần đánh cho hồn phi phách tán à?"


Một người một quỷ yên lặng liếc nhìn nhau, cuối cùng sư huynh nữ quỷ đành chịu thua, đưa tay lên gõ nhịp nhàng ba lần.


"Đại thần ngài đã ngủ chưa?"


Không phản ứng không động tĩnh, hắn lại lấy dũng khí gõ ba cái.


"Đại thần? Tôi có chuyện cần ngài giúp đỡ, giá cả dễ thương lượng!"


Trong phòng vẫn không có tiếng đáp lại.


Một người một quỷ khó xử, chẳng lẽ đại thần trả phòng rồi?


Rơi vào đường cùng, Diệp Vi chỉ có thể chống tay lên cửa, lén thò đầu xuyên qua cửa, muốn nhìn rõ tình hình trong phòng.


Tác giả có lời muốn nói:


_(:з" ∠)_không có nguyên mẫu, Hương Cô chưa từng truy tinh, thậm chí bộ phim truyền hình từng xem là hồi học đại học, tất cả đều là bịa chuyện


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện