Edit by AShu ^_^.
_____________.
ngôn tình tổng tài
Ôn Dĩ Lam trọng sinh, về lại thời cấp 3 mười lăm năm trước, lúc ấy Ôn gia vẫn là một nhà giàu, nàng vẫn là một Ôn đại tiểu thư.
Không giống sau này, bởi vì đắc tội Thẩm Vị Ương, bị người ta trả thù, rơi vào cảnh nhà tan cửa nát, sau đó nàng phải lưu lạc thành công chúa ktv.
(gái phục vụ trong quán bar á J)
Kiếp trước nàng thích Hứa Chi Chi, là vương tử trong lời đồn, thậm chí có một lần vì đối nghịch với Thẩm Vị Ương, chỉ vì muốn đoạt hắn về bên mình, nhưng chờ đến khi Ôn gia phá sản, nàng mới phát hiện Hứa Chi Chi cũng chỉ có như vậy mà thôi, đặc biệt là khi đối mặt với Yến Sâm.
Hứa Chi Chi căn bản không có năng lực đánh trả, cuối cùng còn không phải chắp tay nhường lại Thẩm Vị Ương sao.
Yến Sâm chính là người điên, nhưng thì sao, việc đó cũng không ảnh hưởng nàng bị hắn hấp dẫn a, nàng thích một nam nhân cường đại, càng thích sống mà không lo nghĩ gì a.
Nàng có thể trọng sinh, có phải chứng tỏ là ông trời đã đứng về phía nàng.
Tô Đường cũng không biết trong lòng của Ôn Dĩ Lam nghĩ gì, sau khi đổi một bộ quần áo khác liền rời khỏi ký túc xá.
Lúc này đúng lúc vào giờ nghỉ trưa, trong phòng học nhất ban khá ít học sinh ở lại, nàng quét mắt một lượt, liền thấy người mà mình muốn tìm, liền đi bưng một chậu nước, sau đó hất thẳng về phía người đó.
Giang Niệm đột nhiên bị một chậu nước lạnh tạt vào người, cô ta bỗng hét lên, "Thẩm Vị Ương, mày điên rồi sao!"
Tô Đường sau khi làm xong, liền thuận tay ném cái chậu lên đầu nàng ta, nói: "Học bổng là tôi lấy được bằng thực lực của chính bản thân mình, có giáo viên làm chứng a.
Lần sau mà tạt nước lên người tôi, tôi liền ném cô vào hồ cho cá ăn."
Lúc trước Thẩm Vị Ương nhút nhát ít được chú ý, lại nói tiếp, khác với tính cách của nàng, thành tích của nàng rất xuất sắc, cho nên bên ngoài đồn đãi nàng đoạt học bổng của Giang Niệm, đối với chuyện này ít người nào tin.
Nhưng người tin không nhiều, nhưng đứng ra giải thích cho nàng là một chuyện khác.
Đây là một trường học quý tộc, mà lại đúng thời kỳ 17- 18 tuổi, mọi người đều tự xưng mình là người cao quý, ai lại muốn đứng ra giải thích cho một nữ sinh bình dân chứ, đặc biệt là có tin đồn mẹ nàng là tiểu tam, đi phá hủy gia đình của Hứa Chi Chi.
Hứa Chi Chi là ai, là giáo thảo của trường cao trung A, là một nhân vật vương tử, mà Yến Sâm kia, còn nổi danh hơn Hứa Chi Chi.
Hắn ta chính là giáo bá a, không ai dám đắc tội với hắn, nghe nói hiện tại cha ruột và mẹ kế của hắn đều trải qua không dễ dàng gì.
Mà Thẩm Vị Ương lại cùng hai nam thần này dây dưa không rõ, quả thực chính là chọc giận toàn bộ nữ sinh ở trường cao trung A, bọn họ còn chưa có được nam thần, dựa vào cái gì mà Thẩm Vị Ương lại quan hệ với cả hai người?
Đến nỗi Giang Niệm, cô ta cũng không để ý mấy cái học bổng đó, bất quá suy nghĩ dùng cái đó để làm cái cớ để uy hiếp, ai ngờ tiểu đáng thương đó lại dám đánh trả.
Tô Đường không ngừng đáng cô ta, khi cô ta nhảy dựng lên chuẩn bị đánh lại nàng, nàng nhanh chóng nhấc chân đá vào đầu gối cô ta.
Giang Niệm chưa bao giờ gặp phải tình huống này, đương nhiên liền tránh không được mà té một cái.
Tô Đường từ trên cao mà nhìn cô ta, trong mắt không có một tia gợn sóng nhưng lại làm Giang Niệm bỗng dưng run lên.
Tô Đường nói: "Tôi cũng không phải chính nhân quân tử không dám đánh nữ sinh.
Một khi ai đó chọc tôi, tôi sẽ đánh người đó, đánh tới khi gần chết mới thôi."
Thanh âm nàng không lớn, nhưng lúc này trong phòng học lại lặng ngắt như tờ, lời này liền phá lệ thanh thúy.
Tất cả mọi người đều chấn kinh rồi, đặc biệt là người ngồi hàng ghế sau Triệu Phong, hắn là đàn em của Yến Sâm, lúc này liền tức khắc há hốc mồm, cả hai con mắt đều trợn tròn lên.
"Ngọa tào, Sâm ca.
Chị dâu nhỏ thật anh hùng, thật soái a."
Yến Sâm lạnh lùng liếc hắn, "Câm miệng."
Là một giáo bá, Yến Sâm kiêu ngạo không nhìn ai vào mắt, tính cách thì như một nhị thế tổ.
Tô Đường tuy làm bạn gái hắn trong 30 ngày, nhưng từ đầu đến cuối hắn không thèm nhìn nàng một lần nào, thứ mà duy nhất hắn nhớ là đỉnh đầu đen nhánh của tiểu cô nương người ta.
Hai người có ngẫu nhiên vài lần gặp mặt nhau, nhưng nàng đều cúi thấp đầu, ngoại trừ đỉnh đầu, thật ra hắn chả nhìn được gì hết.
Hắn không hề có một chút ấn tượng nào về nàng, giống như hầu hết mọi người ở trường, thứ mà hắn nghe người ta nói về nàng nhiều nhất là tiểu đáng thương.
Nhưng hiện tại, cái bộ dáng kiêu ngạo cuồng vọng kia, thật đúng như là lời Triệu Phong nói, giống vài phần bóng dáng của hắn, đúng thật là có ý tứ nha.
Tô Đường lần này không vội mà công lược nam chủ, tiểu thuyết vườn trường sao, đương nhiên là dựa vào thành tích mà nói chuyện, thậm chí nếu có thể, nàng còn tình nguyện làm cho con quỷ kia học tập thật tốt nha, mỗi ngày đều hướng về phía trước, miễn cho sau này làm cái gì mà