Edit by AShu ^_^.
________________
"Ương Ương, tôi hỏi cậu một lần nữa.
Lời của Ôn Dĩ Lam nói, đến tột cùng là thật hay là giả?"
Tô Đường bị hắn ôm đến phát đau, nhưng lại không dám giãy giụa, chỉ có thể rầu rĩ nói: "Tôi nghe không hiểu cô ấy nói cái gì."
Yến Sâm lại liên tưởng đến lúc trước, nàng đáp ứng làm bạn gái của chính mình, mặt ngoài hai người không thường xuyên gặp mặt, nhưng vào những thời điểm tra cha cùng mẹ kế của hắn làm ít động tác nhỏ, hắn đều được nhắc nhở, như có như không, làm hắn cho rằng đây là chỉ là trùng hợp, hơn nữa lúc đó hắn vội vàng đối phó với hai người kia, nên cũng không suy ngẫm lại.
Nhưng hôm nay xem ra, có rất nhiều chuyện liền có thể giải thích ở một mặt khác.
Nàng giúp chính mình, rồi lại không định cho hắn biết.
Như vụ tai nạn xe cộ kia!
Hắn rũ mắt, nhìn tiểu cô nương nhu thuận trong lòng ngực của mình, ánh mắt liền âm trầm: "Tôi mặc kệ lời nói của Ôn Dĩ Lam có thật hay không, nhưng là những ý tưởng đó của cậu, hiện tại đều có thể thu hồi."
Ý tưởng của nàng, nàng còn có thể có ý tưởng gì? Nàng hiện tại đi theo hướng Phật hệ, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, diễn kịch nàng cũng bồi diễn, yêu đương nàng cũng bồi nói, đã tới bước như vậy rồi, con mẹ nó còn có thể kích phát hình thức hắc hóa của hắn!
"Yến Sâm, cậu bình tĩnh một chút, tôi đâu có không muốn chạy......"
Yến Sâm lại ngắt lời nói: "Nếu không định chạy trốn, vậy cùng tôi về Yến gia."
Tô Đường vừa định phản bác, vừa nhấc đầu liền nhìn đến một đôi đồng tử sâu thẳm, mà sâu trong ánh mắt như phát ra những tia lửa, phàm là nàng dám cự tuyệt, ngọn lửa này tuyệt đối sẽ đốt tới người nàng.
Cự tuyệt thì không được, nghĩ đến nhiệm vụ, nàng cũng chỉ có thể cắn răng, "Tôi có thể cùng cậu trở về Yến gia, nhưng chúng ta nên nói trước với Hứa gia, tôi không muốn làm lớn chuyện, cậu cũng không thể miễn cưỡng tôi."
Yến Sâm, "Có thể."
Ôn Dĩ Lam thấy hai người đạt được nhận thức chung, chậm nửa nhịp mới phát hiện chính mình tựa hồ thúc đẩy tình cảm của bọn họ, đối với sự tình ở kiếp trước kỳ thật nàng biết cũng không nhiều, đại bộ phận đều dựa vào những tin đồn, thật thật giả giả, nàng cũng không có biện pháp mà phân biệt.
Lúc trước còn nói chính mình là trọng sinh, nên dự định mưu toan leo lên Yến Sâm, nhưng hiện tại, nàng đã thu hồi cái ý tưởng này.
Mặc kệ là kiếp trước Yến Sâm hay hiện tại, người nào nàng cũng không thể chọc vào được.
Nàng run bần bật, thậm chí bắt đầu nghĩ mà sợ hãi......
Yến Sâm lại không rảnh mà quan tâm đến cô ta, hiện tại trong đầu hắn đều là nghĩ về Tô Đường, nàng cùng Hứa Hi Chi yêu nhau, nàng chạy trốn khỏi chính mình, nàng......!Không cần hắn.
Tim lại nhói nhói đau, như thế nào hắn cũng đều luyến tiếc buông tay.
Rốt cuộc thì đây cũng là lễ trưởng thành của Hứa Hi Chi, động tĩnh bên này lại nháo lớn đến như vậy, đám người Hứa phụ đương nhiên cũng sẽ chú ý tới.
Thân phận của Yến Sâm lúc này khác với các nhị đại khác, người ta còn bám váy cha mẹ mà chờ kế thừa, hắn đã nắm lấy quyền kế thừa của Yến gia rồi, hắn như vậy, chính là một người hết sức quan trọng, không ai dám chậm trễ.
Hứa Hi Chi thấy nhiều người nhìn qua đây, phát hiện hắn cư nhiên còn ôm chính mình em gái kế nhỏ của chính mình, sắc mặt tức khắc liền không tốt, "Bạn học Yến, làm phiền cậu buông ra em gái của tôi ra."
Tình địch gặp nhau, hết sức đỏ mắt.
Yến Sâm khắc chế thần sắc trên mặt bất biến, thậm chí còn kéo lên một nụ cười, "Hôm nay tôi mới biết được, Ương Ương cư nhiên là ân nhân cứu mạng của tôi."
Hứa Hi Chi nhíu mày.
Yến Sâm, "Hơn bốn tháng trước, bất quá Ương Ương thật quá thiện tâm, đã cứu tôi lại không nói, hôm nay nếu không phải có người lỡ miệng nói, cũng không biết ngày tháng năm nào tôi mới có thể biết."
Hứa Hi Chi là bạn của hắn nhiều năm, vẫn là có điều hiểu biết đối với hắn.
Yến Sâm người này, có thể không mở miệng tuyệt không vô nghĩa, hắn trải chăn lâu như vậy, tuyệt đối có hậu chiêu.
"Hứa gia cái gì cũng không thiếu, coi như là em gái tôi làm việc thiện không báo đáp."
Yến Sâm lại nói: "Hứa gia không thiếu, là Hứa gia.
Ương Ương chính là họ Thẩm." Hắn cười như không cười nói, ôm tiểu cô nương trong lòng ngực lại dùng sức thêm vài phần, Hứa Hi Chi đáng chết này.
Edit by AShu
Hứa Hi Chi còn định nói cái gì nữa, nhưng cố tình Phương Nhạn lại nhảy ra ngoài, khác với người anh trai Hứa Hi Chi không cùng huyết thống này, bà ta chính là mẹ ruột của nàng, hắn đã mất quyền can thiệp vào việc này!
Phương Nhạn một lòng muốn cho con gái bước chân vào danh môn, hiện giờ thấy Yến Sâm, cảm thấy thật vừa lòng a.
"Hi Chi a, nhân gia báo đáp, cũng là muốn cho tâm mình an ổn.
Chúng ta sao lại có thể cự tuyệt người khác báo đáp." Bà ta cười ngâm ngâm mà nói với Yến Sâm, càng nhìn càng vừa lòng.
Yến Sâm, "Chân của Ương Ương đến bây giờ còn chưa có lành hẳn, đoạn thời gian này liền tạm thời chuyển về Yến gia đi."
Hứa Hi Chi lập tức nhíu mày, "Hứa gia có tài xế, có bác sĩ gia đình, liền