[Quyển 1] Xuyên Nhanh - Nữ Đặc Công Toàn Năng!

Thiên kim hào môn bị ôm sai (1)


trước sau

Nhóm Chiêu Anh Các


Edit: Mộc Tuyết (Yuki)


Beta: Tố Hiên


Sau khi mọi chuyện vô tình được làm sáng tỏ, cuộc sống của Diệp Thiều Hoa bỗng nhiên thay đổi một cách chóng mặt, cô từ một người bình thường trở thành con nhà Phú nhị đại đời thứ hai.


Cha mẹ Diệp biết con gái ruột của mình được người nhà họ An nuôi lớn thì cho rằng nếu Diệp Thiều Hoa trở lại nhà họ An, người nhà họ An sẽ không đối xử tốt với An Đồng Đồng như trước nữa, bọn họ lại cảm thấy có lỗi vì không có thể tự tay chăm sóc An Đồng Đồng, nên không thích nguyên chủ Diệp Thiều Hoa.


Về phía nhà họ An, đời này chỉ có một cô con gái, nên từ nhỏ An Đồng Đồng đã được nhà họ An yêu thương chiều chuộng, gần như đặt trọn tâm huyết vào cô ta.


Đột nhiên Diệp Thiều Hoa xuất hiện, cô chỉ là con gái của một gia đình làm công ăn lương, điều kiện nuôi dưỡng giáo dục kém xa so với An Đồng Đồng.


Người nhà họ An, đặc biệt là mẹ An vô cùng thiên vị An Đồng Đồng ưu tú xuất sắc, còn thái độ đối với Diệp Thiều Hoa chỉ có sự lạnh nhạt.


Nhất là khi biết được thành tích tốt nghiệp trung học, thành tích của An Đồng Đồng đứng thứ hai, Đại học Bắc Kinh còn muốn tuyển thẳng vào trường, mà Diệp Thiều Hoa cùng lắm chỉ đủ điểm đỗ đại học.


Sau đó, An Đồng Đồng lại vô cùng xuất sắc trong rất nhiều lĩnh vực khác nhau, giành giải thưởng về vẽ tranh sơn dầu, thậm chí còn rất nổi bật trong ngành kinh tế học.


Cũng bởi vì trình độ cờ vây của cô ta được một lão tướng quân khai quốc đánh giá cao, nên đã đưa cô ta lên vươn ra đấu trường quốc tế, kể từ đó nhà họ An nhờ cô ta mà không ngừng phát triển.


Trong mắt người nhà hai bên chỉ có An Đồng Đồng, mà một người bình thường như nguyên chủ Diệp Thiều Hoa vốn đang hưởng giàu sang phú quý thì lại bị một gián điệp thương mại của nhà họ An hãm hại, dính phải ma túy.


Chỉ có An lão gia là yêu thương cô.


Nhưng vì tuổi tác An lão gia cũng đã cao, ông phát bệnh rồi qua đời trong đau đớn, trước khi chết ông vẫn chưa được gặp nguyên chủ lần cuối vì cô vẫn còn ở trại cai nghiện.


Tới khi Diệp Thiều Hoa chết, người nhà họ An cũng chẳng thèm đổi họ cho cô.


Nhà họ An đối với cái chết của cô rất thờ ơ, nhà họ Diệp cũng chỉ phiền muộn, rồi cuối cùng mọi sự chú ý đều dành cho An Đồng Đồng.


Lúc Diệp Thiều Hoa tới thật khéo lại là một tuần trước kì thi tốt nghiệp trung học.


【Lần này, nguyên chủ có hai nguyện vọng, một là chứng minh cho mọi người thấy cô không hề kém hơn An Đồng Đồng, hai là mong muốn có thể học y để chữa khỏi bệnh cho ông nội An.】


Diệp Thiều Hoa gật đầu, cô vừa điều chỉnh lại bản thân do mới tỉnh lại từ thế giới trước, vừa nghĩ biện pháp đối phó tiếp theo.


【Cô bình tĩnh vậy sao? Nhiệm vụ thứ hai cô không sợ à? Cái này không phải chỉ dùng đạo cụ là có thể giải quyết.】008 hơi lấy làm lạ, rất nhiều người làm nhiệm vụ đều gãy ngay tại nhiệm vụ thứ hai này, đã học y còn phải chữa khỏi bệnh cho ông nội An, không thể không nói thế giới này gặp phải một vấn đề vô cùng lớn.


Nhưng khi nghe thấy tin này, mặt của kí chủ lại không hề biến sắc.


Nó nhìn kí chủ nhà mình với ánh mắt có chút kỳ lạ, nó chỉ biết kí chủ nhà mình ở thế giới thực là một đặc vụ dưới lớp bọc một Ảnh Hậu, nhưng kí chủ khi làm nhiệm vụ ở cả bốn thế giới đều lộ ra tài năng vượt xa một đặc vụ bình thường.


Nghĩ tới dáng vẻ hoàn toàn thay đổi của cô khi làm nhiệm vụ ở thế giới này, 008 rất khó phỏng đoán, rốt cuộc ở thế giới thực, cô là người thế nào.


Nghĩ tới đây, thân thể 008 không khỏi run lên một cái, chẳng dám nghĩ tới chuyện này nữa.


Sau khi thi đại học, học sinh lớp một Tam trung được giáo viên chủ nhiệm tập hợp lại, ngày mai sẽ là lúc công bố kết quả tốt nghiệp trung học.


Lúc Diệp Thiều Hoa tới, bọn họ đã bắt đầu vui chơi náo nhiệt, toàn bộ phòng bao tràn ngập đèn flash. Cho dù như thế, nhưng mọi người trong phòng bao đều có chút sửng sốt.


Trước giờ họ đều biết Diệp Thiều Hoa xinh đẹp.


Nhưng cho tới giờ phút này thật sự không biết lại có người lại đẹp tới mức này, mỗi hành động đều toả ra nét phong tình.


"Hoa khôi của lớp tới trễ, có phải nên tự phạt mình một ly không." Lập tức đã có người lên tiếng.


Đã lâu rồi Diệp Thiều Hoa không cảm nhận được sức sống của người trẻ tuổi

như vậy, cũng không từ chối, một hơi uống cạn ly bia, khiến cả lớp vô cùng kinh ngạc, một bông hoa cao lãnh không nhiễm khói lửa nhân gian bỗng trở nên nổi tiếng. Trong nháy mắt, người bắt chuyện với cô cũng càng lúc càng nhiều hơn.


Mở miệng là một tiếng hoa khôi của lớp.


Mà từ nãy tới giờ, Diệp Thiều Hoa cũng chẳng thèm nhìn Hứa Thành Hạo một cái.


Điều này khiến cho Hứa Thành Hạo cảm thấy hơi khó chịu.


Giáo viên chủ nhiệm đang hỏi những học sinh khá giỏi trong lớp ước tính được bao nhiêu điểm , Hứa Thành Hạo cũng trong nhóm này. Về phần đám người Diệp Thiều Hoa, chủ nhiệm cũng chẳng hỏi nhiều vì ông biết rõ học sinh của mình rồi.


Cho tới khi họp lớp kết thúc, thầy chủ nhiệm có lẽ đã biết điểm ước tính của Hứa Thành Hạo, nở nụ cười tươi roi rói.


Dưới lầu, một nhóm người đang chuẩn bị tạm biệt nhau, lại nhìn thấy một đám người khác xuất hiện.


Những người vốn đang ầm ĩ cũng bất giác ngừng lại.


Nhóm người đang đứng ở cổng chính, An Đồng Đồng được người của Nhất trung vây quanh, cô ta cười khéo léo rồi nói, "Xin lỗi mọi người, bạn trai tớ tới đón, nhà chúng tớ quản rất nghiêm, không thể chơi với mấy cậu nữa rồi."


"WTF? Người kế nghiệp nhà họ Ngôn! Lại là bạn trai của An Đồng Đồng à!" Lúc này đột nhiên có người nhận ra người đàn ông tới đón An Đồng Đồng kia, không khỏi kinh ngạc hô to.


Nhất nhì thành phố này gần như chẳng ai dám chọc tới nhà họ Ngôn.


Hai người này vừa xuất hiện, ánh mắt mọi người đã lập tức tập trung nhìn An Đồng Đồng và người kế nghiệp nhà họ Ngôn kia.


"Đó là An Đồng Đồng của Nhất trung, rất có thể thủ khoa đại học lần này chính là em ấy." Thầy chủ nhiệm cũng quen biết An Đồng Đồng, không khỏi cảm thán một tiếng.


Diệp Thiều Hoa tuy xinh đẹp, nhưng xét về gia thế, trong nháy mắt cô đã chẳng đáng quan tâm, ngoại hình xinh đẹp lại có tiền còn có bạn trai quyền thế, thành tích còn khiến người khác đuổi theo không kịp, đấy mới là cuộc sống của kẻ thắng cuộc.


Mấy loại ánh mắt thế này, Ngôn Húc đã gặp nhiều rồi, cũng chẳng thèm để những kẻ đó trong lòng, nhưng vì gia đình nuôi dạy tốt nên trên mặt anh ta vẫn giữ nụ cười mỉm.


Chỉ là lúc xoay người, lại thấy được một bóng dáng màu trắng phía sau đám người.


Thật kỳ quái, rõ ràng trong một đám người, người kia lại có khả năng hấp dẫn ánh mắt anh ta nhất, đặc biệt là gương mặt xinh xắn kia lại có chút quen thuộc, sắc mặt Ngôn Húc khẽ chuyển biến, "Đồng Đồng, em biết cô ta không?"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện