Mặc Yên lấy lòng cười: "Đừng nóng giận mà, em sai rồi!"
Đối với thái độ nhận sai của cô, Thịnh Tử Tấn rất vừa lòng.
Bất quá, hắn cũng không muốn dễ dàng buông tha cho cô, "Sai ở chỗ nào?"
Mặc Yên: Cái kịch bản này ta cảm thấy có một chút quen thuộc..
Vốn nghĩ chính mình đuối lý, nên Mặc Yên sẵn sàng thừa nhận sai lầm, nhưng kỳ thật Mặc Yên cũng không ý thức được chính mình đã làm sai cái gì.
Cho nên, đến lúc Thịnh Tử Tấn hỏi, cô liền ngốc.
Mặc Yên chần chờ nói: "Sai ở chỗ..
không nên đập anh.."
Thịnh Tử Tấn nắm lấy tay cô, xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt cô, "Là đánh ngất sao? Chúng ta đã nói tốt là sẽ bảo hộ cho nhau, nhưng hôm nay em đã làm cái gì.
Gặp chuyện em liền tiến lên phía trước, để anh ở phía sau an nhàn hưởng thụ, chuyện này không giống như chúng ta đã nói.
Nhan Nhan, anh biết em có thói quen tự mình đối mặt với khó khăn.
Nhưng hiện tại em không hề có một mình, em còn có anh.
Em có thể thử ỷ lại anh một chút, có được không?"
Mặc Yên ngơ ngẩn nhìn Thịnh Tử Tấn.
Một hồi lâu, cô cúi người ôm lấy cổ Thịnh Tử Tấn, đem mặt vùi vào cổ hắn, phiền muộn nói: "Được."
Thịnh Tử Tấn quay đầu, hôn cô, khóe miệng mang theo ý cười, nhẹ giọng nói: "Ngoan!"
Bên ngoài văn phòng, Lương trợ lý khom lưng, nghiêng đầu dán ở trên cửa.
Cậu ta đang nghe lén, nhưng cái gì cũng không nghe được.
Cậu ta đang muốn lặng lẽ đẩy cửa ra một chút, lại bị một giọng nam đột ngột vang lên làm cho hoảng sợ.
"Lương trợ lý!"
Lương trợ lý che lại trái tim nhỏ bị chấn kinh quá độ của chính mình, xoay người lại, nhìn về phía người đang đi tới, "Phó thiếu, ngài đi đường sao lại không phát ra âm thanh! Ai ui, làm tôi sợ tới mức trái tim muốn nhảy ra ngoài!"
Phó Thanh Trần cười ha hả mà đi qua ôm lấy bờ vai của cậu ta, hạ mắt trái hỏi: "Vừa rồi cậu..
lén lút ở đây làm cái gì?"
Lương trợ lý cười mỉa nói: "Không có gì, không có gì."
Đôi mắt Phó Thanh Trần híp lại, "Thôi bỏ đi! Anh họ tôi đâu? Ở văn phòng à? Tôi tìm anh ấy có việc!"
"Thịnh tổng ở trong văn phòng, còn có.."
"Được rồi, tự tôi đi vào tìm anh ấy." Phó Thanh Trần nói xong liền đẩy cửa, tay đặt ở trên cửa, lại quay đầu chế nhạo Lương trợ lý, "Lần sau nghe lén ở góc tường, nhớ kêu tôi với nha!"
Lương trợ lý: !
"Anh họ, chuyện anh bảo em đi điều tra.." Phó Thanh Trần đẩy cửa ra, vừa định báo cáo một chút thành quả của chính mình, liền nhìn thấy hai người đang ôm nhau trên ghế, "Hắc! Ban ngày ban mặt, ôm ôm ấp ấp.." Thịnh Tử Tấn gửi một ánh mắt sắc lạnh tới, Phó Thanh Trần giật mình một cái, "Khá tốt, khá tốt, yêu đương mà!"
Thịnh Tử Tấn lôi kéo Mặc Yên ngồi trên sô pha, "Nói chính sự đi."
Phó Thanh Trần: Thời điểm anh nghiêm trang nói như vậy, trước hết có thể buông đôi tay đang nắm chặt kia ra hay không.
Có bạn gái thì ghê gớm lắm à, sau này ai mà chẳng có bạn gái!
Ở trong lòng biểu đạt xong oán niệm, Phó Thanh Trần mới nghiêm túc đứng đắn, nói ra toàn bộ chuyện mà cậu ta điều tra ra được.
Hành động vĩ đại của Mặc Yên lúc sáng rất nhanh đã được phát ở trên mạng.
Sau khi Bạch Tuyết Liên nhìn thấy liền tức giận mà vứt di động, "Phế vật! Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!"
Hắc Long đưa mắt ra hiệu với các tiểu đệ.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ mọi người đều lui ra ngoài, "Kế tiếp chúng ta phải làm gì?"
Bạch Tuyết Liên chớp chớp con mắt nham hiểm hung ác, "Tiện nhân Doãn Diệu Nhan kia dám cười nhạo tôi, còn không phải ỷ vào chính mình có Thịnh Tử Tấn làm chống lưng hay sao! Không có Thịnh Tử Tấn, tôi xem thử còn có ai có thể giúp được cô ta! Anh đi đến chỗ người kia, hỏi cho ra số điện thoại cá nhân của Thịnh Tử Tấn.
Tôi cũng không tin, tổng tài Thịnh Thế sẽ vì một người phụ nữ mà từ bỏ đế quốc thương nghiệp mà chính mình khổ tâm kinh doanh nhiều năm!"
"Tôi lập tức đi làm." Hắc Long do dự một chút, lại nói: "Cha mẹ của cô muốn gặp cô."
"Bọn họ còn có mặt mũi tới tìm tôi sao! Một chút việc nhỏ cũng làm không xong!" Nhắc tới cha mẹ cô ta, cơn tức vừa mới dịu xuống lại nổi lên.
"Chuyện này..
Ý của cô là?"
"Gặp! Gặp một lần cuối cùng sau đó liền tiễn bọn họ đi, đừng để họ xuất hiện trước mặt làm tôi chướng mắt." Bạch Tuyết Liên suy nghĩ, cảm thấy không thể để cha mẹ cô ta ở lại nơi này.
Vạn nhất lại bị người ta lợi dụng, làm hư chuyện của cô ta thì xong.
Nhưng cô ta lại không nghĩ tới, lần gặp mặt này đã làm bại lộ chuyện cô ta giả chết.
Bên này, Thịnh Tử Tấn nghe xong tin tức mà Phó Thanh Trần điều tra, trong đầu hiện lên một ít hình ảnh, "Hình như anh có một chút ấn tượng.
Khi còn nhỏ có nghe ông nội nhắc tới, có khả năng anh phải trở