"Ý của ngươi là, Tả Phiên Phiên huấn luyện những cô nương này thành mật thám, sau đó xếp vào trong phủ các vị đại thần?" Mặc Yên lập tức liền hiểu rõ ý tứ của lông xù xù.
Lông xù xù sờ cái đầu tròn như một cục lông của nó, trả lời, "Hẳn là như vậy.
Bởi vì khi xử phạt Úc Thanh, có rất nhiều quan viên đều lên tiếng tỏ vẻ Úc Thanh có hiềm nghi thông đồng với địch phản quốc.
Ta nghĩ những người này hẳn là bị mật thám của Tả Phiên Phiên bắt được nhược điểm.
Cho nên chân tướng vụ án thiếu nữ mất tích hẳn là như vậy."
"Tả Phiên Phiên xác thực là người thông minh, biết lợi dụng một vũ khí sắc bén như nữ nhân.
Phải biết rằng, trong xã hội phong kiến, nữ tử luôn là người yếu thế, nam nhân đều sẽ xem nhẹ tầm quan trọng của nữ nhân.
Nhưng trong những thời khắc mấu chốt, nữ nhân luôn dễ dàng cho nam nhân một đòn trí mạng." Tuy rằng lúc đối mặt với các nữ phụ độc ác ở các thế giới, Mặc Yên vẫn luôn khinh bỉ hành động của các nàng ta, nhưng đó đều là bởi vì phẩm chất của các nàng không tốt.
Còn đối với mưu kế của các nàng, Mặc Yên vẫn là rất thưởng thức.
"Nếu kế hoạch này của nàng ta đã thất bại, hẳn sẽ không có cơ hội tiếp tục thực thi.
Dù sao nàng ta cũng là đại tiểu thư phủ Thừa tướng, cũng không thể luôn không thấy bóng người, như vậy sẽ bị người ta hoài nghi.
Xem ra, có khả năng nàng ta lại muốn nghĩ kế hoạch khác." Mặc Yên còn đang đắm chìm trong đề tài vừa rồi, nghiêm túc tự hỏi.
Lông xù xù đảo mắt khắp nơi, do dự hồi lâu cũng không lên tiếng.
"Muốn nói cái gì thì liền nói." Mặc Yên buồn cười mà nói.
"Chậc..
Ta nói, trong cốt truyện ban đầu, người được hoàng đế phái tới tra án chính là Đại hoàng tử.
Vậy ngươi có muốn biết người lần này được phái tới chính là ai hay không.." Trên mặt lông xù xù đều là biểu tình "Mau hỏi ta đi, mau hỏi ta đi".
Đáng tiếc, Mặc Yên lại lãnh đạm nói: "Chuyện này có quan hệ gì với ta? Không muốn biết."
Lông xù xù vừa định buột miệng thốt ra, đã bị chặn trở về.
Hả? Đối thoại bình thường không phải là nên nên tò mò hỏi là ai hay sao? Nàng nói như thế này thì làm sao nó có thể tiếp tục chứ!
"Ngươi không muốn biết nhưng ta nghẹn khó chịu nha! Ta liền phải nói, người lần này được phái tới chính là Nhàn Vương thế tử Cảnh Tư, cũng chính là đồng đội chiến đấu cùng với ngươi, Tư Tư cô nương!" Nói ra bí mật chỉ có mình biết đến, lông xù xù cảm giác trong lòng đặc biệt sảng khoái.
Mặc Yên: Hóa ra là Nhàn Vương thế tử! Cảnh Tư, Tư Tư, thì ra là như thế này.
Đáy mắt Mặc Yên mỉm cười mà nhìn lông xù xù.
Nàng biết, cho dù nàng không hỏi, sớm muộn gì lông xù xù cũng sẽ không nhịn được tự mình nói ra.
Dù sao, tính cách của nó là kiểu không nói ra bí mật liền bị nghẹn trong lòng đến khó chịu.
Cũng không biết làm sao mà nó có thể giấu cái bí mật kia kỹ như vậy.
Bất quá, Nhàn Vương thế tử? Mặc Yên không ngờ thân phận của Tư Tư sẽ..
Nói như thế nào nhỉ? Thân phận xấu hổ như vậy?
"Sao ngươi lại không kinh ngạc chút nào vậy?" Lông xù xù kỳ quái hỏi, "Có phải ngươi đã sớm biết hay không?"
"Không có.
Ta rất kinh ngạc, chỉ là không biểu hiện quá rõ ràng, bằng không liền có vẻ ta rất ngu ngốc!" Mặc Yên cảm thấy chính mình vẫn không nên thừa nhận.
Bằng không, lát nữa lông xù xù sẽ dựng lông lên, còn la hét, quá phiền toái!
Lông xù xù an tâm, tiếp tục nói: "Nhàn Vương thế tử, vừa nghe cái xưng hô này liền biết lão cha của hắn khẳng định là người bị hoàng đế nghi kỵ, cho nên mới phong cho ông ta cái phong hào Nhàn Vương này.
Bất quá, Nhàn Vương thế tử lại rất được hoàng đế yêu thích.
Bên ngoài hắn là tên ăn chơi trác táng nổi danh nhất kinh thành, trên thực tế lại là thân tín ngầm của hoàng đế.
Mỗi khi hoàng đế có nhiệm vụ cơ mật thì đều giao cho hắn làm.
Chuyện này trong cái vòng tròn hoàng từ và các quan lại cũng không phải là bí mật, cho nên bọn họ rất kiêng kị với vị Nhàn Vương thế tử này."
"Nói dễ nghe một chút là thân tín của hoàng đế, nói khó nghe thì chẳng phải nói hắn là con dao trong tay hoàng đế sao.
Việc đắc tội với người khác đều giao cho hắn tới làm.
Hoàng đế ở phía sau ngồi mát ăn bát vàng.
Những tên đại thần, hoàng tử gì đó không dám làm gì với hoàng đế, còn không dám làm trò gì trên người hắn hay sao? Không biết gặp phải bao nhiêu ám sát.
Hơn nữa, hoàng đế thường rất đa nghi, còn không tin nhi tử của mình, sao có thể dễ dàng tin tưởng một đứa cháu trai, bất quá chỉ là mượn cái cớ này để lợi dụng hắn mà thôi!" Mặc Yên nhíu mày.
Xem ra, ở thế giới