Lúc này, trong lòng Nhị hoàng tử Cảnh Hồng cũng rất buồn bực.
Rõ ràng là hắn nhớ rõ chính mình đi tìm Úc Thanh theo kế hoạch, kết quả không ngờ công phu của Úc Thanh vô cùng lợi hại.
Hắn ta liên thủ cùng thủ hạ và ám vệ cũng không thể bắt lấy nàng.
Hắn ta đành phải thay đổi kế hoạch lâm thời, để ám vệ rời đi, còn bản thân thì đào tẩu đi tìm Tả Phiên Phiên thương lượng kế hoạch tiếp theo.
Ký ức của hắn ta chỉ tới thời khắc vừa mới tiến lên xe ngựa, sau đó thì cái gì cũng không biết.
Hiện tại, Tả Phiên Phiên đẩy hết mọi chuyện lên trên người mình, chẳng lẽ hắn ta thực sự thú tính quá độ, không nhịn được mới làm ra loại sự tình này? Nghĩ đến da thịt trắng nõn mềm nhẵn của Tả Phiên Phiên, Nhị hoàng tử nuốt nuốt nước miếng, "Phụ hoàng, đều là nhi thần sai! Nhi thần thích Tả tiểu thư đã lâu! Trong lúc nhất thời, không nhịn được làm ra loại việc hoang đường này.
Người muốn phạt thì phạt nhi thần đi! Phiên Phiên là vô tội!"
Mọi người xung quanh nghe Nhị hoàng tử nói lời này, trong lòng lại cân nhắc một phen, có người nhịn không được mà nói chuyện thay Tả Phiên Phiên.
"Bộ dáng ngày thường của Tả tiểu thư là gì thì chúng ta cũng đều biết! Nàng không có khả năng làm ra loại sự tình này! Nhất định là bị cưỡng bách!"
"Đúng vậy! Nàng là một nữ tử nhu nhược, sao có thể phản kháng!"
"Còn thỉnh Hoàng Thượng khai ân, tha cho Tả tiểu thư!"
Lý Ngọc Thiền không dám tin tưởng mà nhìn Nhị hoàng tử, "Biểu ca! Sao huynh lại nói chuyện thay cho tiện nhân này! Rõ ràng là nàng ta câu dẫn huynh!"
"Đủ rồi! Lý Ngọc Thiền! Ngươi là quý nữ kinh thành! Sao lại giống một người đàn bà đanh đá miệng đầy lời thô tục như vậy! Thành ra bộ dáng gì!" Nhị hoàng tử nổi giận nói.
"Ta.." Lý Ngọc Thiền bị tức giận đến nói không ra lời.
"Được rồi!" Hoàng đế sắc mặt âm trầm nhìn Nhị hoàng tử, "Cảnh Hồng, ngươi làm ra việc hoang đường này nên phải bị phạt.
Ngay lúc này, cấm túc tại phủ Nhị hoàng tử, chép toàn bộ lễ nghi hoàng gia một trăm lần.
Khi nào chép xong mới được bãi bỏ lệnh cấm! Còn Tả Phiên Phiên, hủy bỏ hôn sự với Đại hoàng tử! Đưa vào phủ Nhị hoàng tử làm thiếp!"
"Hoàng Thượng!" Đối với kết quả này, Lý Ngọc Thiền rõ ràng không hài lòng.
Sao Hoàng Thượng lại không xử tử Tả Phiên Phiên, còn đưa nàng ta đến phủ của biểu ca cơ chứ!
"Chuyện này liền định như vậy! Nếu ai còn nói cái gì nữa chính là kháng chỉ!" Hoàng Thượng không vui nhìn Lý Ngọc Thiền.
Lý Ngọc Thiền không dám nói ra cái gì nữa.
Mọi người đều tản đi.
Mặc Yên đi ở phía trước, chớp chớp mắt cười với Tả Phiên Phiên, trong miệng không tiếng động mà nói: "Không cần cảm tạ!"
Tả Phiên Phiên xem hiểu khẩu ngữ, ánh mắt ác độc, căm tức nhìn Mặc Yên, nhưng lại bị Cảnh Tư chặn.
Cảnh Tư ôm lấy Mặc Yên, chống đỡ tầm mắt oán độc ở sau lưng, nâng tay lên xoa xoa đầu Mặc Yên, trong miệng sủng nịnh: "Được rồi! Cũng đã trễ thế này, ta đưa nàng trở về phủ tướng quân!"
Cảnh Tư lôi kéo Mặc Yên rời đi.
Hắn quay đầu lại, ánh mắt hung ác nham hiểm quét qua người Tả Phiên Phiên một cái.
Ánh mắt này khiến cho Tả Phiên Phiên không thể tiếp tục nhảy nhót.
Hơn nữa, chuyện lần trước ở thành Kim An, xem ra cần phải bắt nàng ta lại thẩm vấn một chút!
"Huynh nhìn cái gì vậy?" Mặc Yên thấy Cảnh Tư quay đầu lại nhìn, nghi hoặc hỏi.
Cảnh Tư quay đầu nhìn nàng, cười nói, "Không có việc gì!"
"A! Vừa rồi, giá trị oán khí của Tả Phiên Phiên tăng lên thật nhiều nha! Tiểu Yên Nhi! Chiêu này của ngươi thật quá tuyệt vời!" Sau khi xem xét số liệu, lông xù xù có vẻ thập phần hưng phấn, "Ai? Sao bên cạnh ngươi lại có người dao động giá trị hắc hóa chứ! Là Cảnh Tư!"
Mặc Yên nghe đến đây, trong lòng khó hiểu, sao Cảnh Tư lại hắc hóa? Lại liên tưởng đến việc hắn vừa mới quay đầu lại, không biết đang nhìn cái gì, Mặc Yên cảm thấy bản thân cần hỏi một chút, "Vừa rồi có ai đắc tội huynh sao?"
Cảnh Tư kỳ quái nhìn nàng, "Không có nha! Sao nàng lại nghĩ như vậy?"
Mặc Yên dừng một chút, lại hỏi, "Có ai làm huynh cảm thấy không vừa mắt sao?"
"Ánh mắt của Tả Phiên Phiên kia nhìn nàng mang theo ý không tốt.
Nàng ta đã hại nàng rất nhiều lần, ta cảm thấy không thể tiếp tục mặc kệ.
Nhưng hiện tại lại không thể trực tiếp giết nàng ta.
Dù sao chuyện lần trước ở thành Kim An, nàng ta cũng có tham dự.
Hơn nữa, thoạt nhìn có vẻ là người đứng đầu.
Ta hoài nghi sau lưng nàng ta rất có thể còn có độc thủ, cho nên tính toán bắt nàng ta lại trước, nghiêm hình tra khảo.
Chờ tới khi ta hỏi ra được người ở sau lưng nàng ta, ta lại giao nàng ta cho nàng, để nàng tự mình xử trí nàng ta!" Cảnh Tư suy nghĩ, cảm