Edit by Thanh tỷ
Chương 324: Tiểu Lam, Phi Hồng và Phượng giới
Tần Nhất sờ lên ấn ký màu đỏ trên trán, đó là một con Phượng Hoàng giương cánh bay, giống như đúc ấn ký trên trán Phượng Khuynh Ca, chỉ là màu sắc khác nhau mà thôi.
Tâm tư Tần Nhất khẽ động: "Ngươi nói...Tiểu Lam?"
Phượng Khuynh Ca ngẩn người, lập tức bật cười: "Ai nha, mỹ nhân ngươi so với ta còn có tài hơn. Nhớ ngày đó Phi Hồng (đỏ rực) còn ghét bỏ tên ta đặt, hiện tại nên để nó nghe cái tên này một chút, ha ha."
Phượng Khuynh Ca nói xong, lập tức như nghĩ đến điều gì đó, mắt phượng ảm đạm.
Tần Nhất nhíu mày: "Ngươi làm sao vậy?"
Phượng Khuynh Ca cười trừ, thuận tay phẩy vạt áo và mái tóc đen lên, sau đó ngồi xuống thảm cỏ, nói với Tần Nhất: "Mỹ nhân ngồi đi, ta và ngươi từ từ nói chuyện."
Tần Nhất cũng không ưỡn ẹo, trực tiếp ngồi xuống thảm cỏ xanh mướt, trong không khí còn tràn ngập hương hoa, ánh nắng rạng rỡ, khiến cho tâm tình người ta nhẹ nhõm thoải mái.
Phượng Khuynh Ca chậm rãi nói ra chuyện xưa của mình, cô vốn là đặc công của thế kỷ hai mươi mốt, trong một lần làm nhiệm vụ thất bại, kết quả không cẩn thận hồn xuyên đến đại lục Tinh Thần, trọng sinh lên người trùng họ trùng tên với cô.
Tần Nhất nghe xong cũng không quá kinh ngạc, bởi vì ngay cả bản thân cô cũng là một người trọng sinh. Hơn nữa, từ không gian Hỗn Nguyên cô cũng được biết, trên đời này có ba ngàn thế giới, mà đây chỉ là một trong số ba ngàn thế giới đó.
Đáy mắt Phượng Khuynh Ca xẹt qua tia hoài niệm: "Phi Hồng là Hỏa Phượng Hoàng, nó và Băng Phượng của ngươi là huynh đệ ruột thịt. Phượng Hoàng nhất tộc từ trước đến nay luôn kết hôn cùng loại, Hỏa Phượng Hoàng chỉ có thể sống chung với Hỏa Phượng Hoàng, Băng Phượng Hoàng chỉ có thể sống chung với Băng Phượng Hoàng. Nếu không linh lực của bọn nó sẽ bài xích lẫn nhau, đời sau sinh ra rất có thể bị linh khí phản phệ mà chết."
"Nhưng mà phụ mẫu Phi Hồng vừa vặn lại là Phượng chủ Hỏa Phượng và Hoàng Hậu Băng Phượng, không biết hai người này thế nào lại vừa mắt nhau, sau đó liều lĩnh ở chung một chỗ. Đương nhiên, Phi Hồng và Tiểu Lam của ngươi linh khí chạm nhau, suýt chút nữa chết từ trong trứng nước. Cuối cùng vẫn là Thiên Nguyên lão nhân ra tay trợ giúp Phượng chủ và Hoàng Hoàng, Phi Hồng và Tiểu Lam mới may mắn giữ được mạng nhỏ. Nhưng linh lực của bọn nó lại rất yếu, Thiên Nguyên lão nhân chỉ có thể mang chúng nó đi."
Tần Nhất nhớ không gian của mình hiện giờ chính là của Thiên Nguyên lão nhân, hóa ra Tiểu Lam còn có một người huynh đệ, cô chưa từng nghe nó nhắc đến.
"A, đúng rồi, ngươi có một cái phượng giới như này không?" Phượng Khuynh Ca vươn tay, trên ngón tay út thon dài là một chiếc nhẫn màu đen nhánh, quanh chiếc nhẫn có hoa văn phục cổ, phía trên là một con Phượng Hoàng bay lượn.
Tần Nhất lắc đầu: "Ta không có."
Cô không có vật này.
Phượng Khuynh Ca kinh ngạc nhướn mày, không có, làm sao có thể? Đây chính là tín vật của Phượng Hoàng nhất tộc, theo lý mà nói hẳn là nên có chứ.
Mắt phượng của Phượng Khuynh Ca đảo một vòng, đột nhiên nhào tới muốn cởϊ qυầи áo Tần Nhất: "Ha ha, mỹ nhân, để cho ta nhìn xem..."
Tần Nhất "bốp" một cái đánh vào mu bàn tay đang "phi lễ" của Phượng Khuynh Ca, lực rất nhẹ, cô chỉ muốn cô ấy cách mình xa một chút.
Phượng Khuynh Ca lại nhe răng nhếch miệng, dáng vẻ giống như rất đau. Cô ấy lăn lộn trên cỏ, rõ ràng động tác rất khó coi nhưng cô ấy lại làm vô cùng phong lưu phóng khoáng, nước chảy mây trôi, khiến cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Phượng Khuynh Ca lăn đến trong ngực Tần Nhất, cánh môi anh đào màu hồng nhàn nhạt hơi cong lên, mắt phượng ẩn tình, xinh đẹp mê người: "Mỹ nhân, ngươi đánh ta đau quá, giúp ta thổi thổi một chút."
Ánh mắt Tần Nhất lãnh đạm, không có vẻ gì là bị Phượng Khuynh Ca dụ hoặc: "Vừa rồi ngươi muốn xem cái gì?"
Phượng Khuynh Ca tự động ngồi thẳng dậy, hất tóc dài ra sau: "Haizz, mỹ nhân thật là lãnh đạm. Ta chỉ muốn xem thử xem trên người ngươi có phải có một đóa hoa Bỉ Ngạn màu đen hay không. Có khả năng phượng giới đã dung nhập vào trong cơ thể của ngươi rồi, cho nên ngươi mới không phát hiện ra nó."
Chương 325: Vận mệnh giống nhau
Trên người Tần Nhất mặc một chiếc váy đen phục cổ, cổ áo có chút rộng, ngược lại rất dễ dàng kéo xuống. Cô thoáng kéo thấp cổ áo bên vai phải xuống, một đóa hoa Bỉ Ngạn xinh đẹp màu đen đập vào mắt.
Hoa Bỉ Ngạn màu đen không chỉ không lộ vẻ quỷ dị, ngược lại hiện ra sự cao quý ưu nhã.
Phượng Khuynh Ca cười khẽ, linh lực màu trắng sữa trong tay hiện ra, Tần Nhất cảm thấy xương quai xanh hơi ngứa, ngược lại không hề đau. Không biết